CHƯƠNG 1156

“Ha ha, cậu còn chê chưa đủ mất mặt sao? Còn muốn livestream cắt đá? Được, cậu muốn chết thì tôi nguyện ý xem, nhất định xem đúng giờ!”

“Quyết như vậy đi.”

Giang Nghĩa khẽ mỉm cười đi ra khỏi nhà kho, rời khỏi Phường Nguyên Thạch.

Trên đường, Lâm Hân Vũ tức giận nói: “Ông chủ Thân đó có thái độ gì thế? Tức chết người ta rồi. Giám đốc Giang, anh sao không tức giận?”

Giang Nghĩa nhún vai: “Tôi cũng muốn tức giận, nhưng thật sự không tức giận nổi.”

“Tại sao?”

“Bởi vì tôi từ chỗ ông ta có được 100 viên đá thô cực phẩm, xách một sọt bảo bối, cô cảm thấy tôi phải như nào mới có thể tức giận?”

Lâm Hân Vũ bĩu môi: “Bảo bối gì chứ? Chỉ là một sọt đá lởm.”

“Ha ha ha ha.” Giang Nghĩa chỉ cười không nói, đi tới trước xe, sau khi để đồ vào cốp, sau đó lái xe chở Lâm Hân Vũ trở về.

Giang Nghĩa vừa rời đi thì ông chủ Thân đã gọi điện cho Weiss.

“Ông chủ Thân, sự việc làm như nào rồi?”

“Đã xong rồi, tên ngu Giang Nghĩa đó tiêu 300 tỷ chỉ mua 100 viên đá, chọn từng viên, cậu ta nghĩ cậu ta là ai chứ? Thật sự tưởng có thể chọn ra đá cực phẩm sao?”



Weiss có chút lo lắng: “Con người của Giang Nghĩa giảo hoạt, cẩn thận đề phòng.”

Ông chủ Thân vỗ ngực nói: “Cậu yên tâm đi, 99% số đá ở đây đều là hàng loại 2, cho dù có cực phẩm, cũng chỉ có tỉ lệ rất nhỏ. Cậu ta có thể may mắn chọn trúng một viên đã không tệ rồi, còn muốn chọn trúng 100 viên ư? Đó không phải là vé số nào cũng trúng giải tiền tỷ sao? Cậu cảm thấy chuyện này có thể không?”

Quả thật không thể.

Weiss hài lòng nói: “Vậy lần này Giang Nghĩa chết chắc rồi, hừ, tôi ngược lại muốn nhìn xem anh ta sau khi trở về sẽ ăn nói kiểu gì?”

“Ồ, đúng rồi, Giang Nghĩa còn nói sau khi trở về sẽ livestream cắt đá thô, chúng ta đến lúc đó có thể cùng nhau xem cậu ta bẽ mặt.”

“Ha ha, có chuyện này sao? Vậy tôi nhất định phải xem.”

Xe lái tới cửa thì sớm đã có người chờ đợi, bọn họ đợi xem trò hề của Giang Nghĩa.

Vừa xuống xe thì Lâm Hân Vũ đã ôm trán, đau khổ lắc đầu, hôm nay không biết phải bị khiển trách như nào nữa, tiêu 300 tỷ chỉ mua 100 viên đá thô, loại chuyện này thật sự không phải ai có thể làm ra được, quá ngu ngốc.

Viên Triệu Hào dẫn một đám người đi tới, nở nụ cười không chạm tới đáy mắt mà hỏi: “Hân Vũ à, hôm nay thu mua thuận lợi chứ?”

Lâm Hân Vũ ấp úng không dám mở miệng.

Nói kiểu gì?

Không thể nói!

Lúc này, Giang Nghĩa từ sau cốp xách lên một cái sọt đá thô lên, khẽ mỉm cười nói: “Thu mua khá thuận lợi, tất cả đá thô đều ở đây.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play