Chương 1109

Thế thì người ở khu Giang Nam đã có thể thưởng thức tất cả các món ăn ngon trên cả nước.

Mánh lớn.

Tin chắc rằng nó có thể thu hút đông đảo khách hàng.

Quan trọng là nhân viên phía chính phủ chưa từng có biểu cảm gì trên mặt, lúc này lại lộ ra vẻ kích động, rõ ràng đã bị phương án này làm cho dao động.

Bước cuối cùng là nộp bản kế hoạch lên.

Đinh Hoàng Liễu đặt bản kế hoạch vào trong một cái vali xách tay nhỏ rồi nộp lên, căn bản không thể nhìn thấy rõ bên trong có bao nhiêu tiền.

Nhưng mà từ biểu cảm kiêu ngạo trên mặt Đinh Hoàng Liễu, có thể thấy được chắc chắn trong vali nhỏ có không ít tiền, có lẽ là trên ba mươi tỷ.

Một bản kế hoạch xuất sắc, cộng thêm phong bì dày cộm, bọn họ tin chắc có thể tạo ấn tượng với nhân viên chính phủ có mặt ở đây.

Tất cả mọi người đều suy nghĩ như thế.

“Cô Đinh phát biểu vô cùng tốt, mời cô ngồi xuống.”

Đinh Hoàng Liễu kiêu ngạo ngồi xuống, nở một nụ cười xấu xa nhìn Đinh Phong Thành: “Tôi cảm thấy càng ngày cậu càng giống một người.”

“Ai?”

“Giang Nghĩa.”



Đinh Phong Thành ngơ ngác, sao lại nói như vậy?

Đinh Hoàng Liễu nói: “Không biết tại sao tôi luôn có một loại cảm giác, lúc này người ngồi ở đây không phải là Đinh Phong Thành cậu, mà là Giang Nghĩa. Mỗi một lời nói, mỗi một hành động của cậu đều không giống cậu bình thường, mà lại rất giống Giang Nghĩa. Phong Thành à, chị đây khuyên một câu, cậu nhanh chóng nhảy ra khỏi vũng bùn đi, đừng hãm sâu vào nó, thân thiết với cái loại người như Giang Nghĩa chắc chắn sẽ chịu thiệt.”

Đinh Phong Thành cười lạnh trong lòng.

Thân thiết với Giang Nghĩa thì sẽ chịu thiệt à, chẳng lẽ thân thiết với chị thì mới không chịu thiệt thòi?

Tại sao nhà họ Đinh lại trở nên như hiện tại, không phải là bởi vì quá thân thiết với Đinh Hoàng Liễu chị đó ư?

Đinh Phong Thành quay mặt đi, không thèm phản ứng cô ta nữa.



Lúc này, trong căn biệt thự cũ kỹ số 33.

Đinh Thu Huyền không ngừng kéo xem tin tức, cô muốn biết tình huống của buổi đấu thầu như thế nào.

Giang Nghĩa thì bình tĩnh ăn đồ ăn vặt, mấy món quà vặt kiểu quê này đúng là ngon, sau này có thể mua nhiều thêm một chút để ở trong nhà.

Đinh Thu Huyền liếc anh: “Đã đến lúc nào rồi mà anh còn ăn nữa hả, anh nói xem anh hai có thể đấu thầu thành công không?”

“Không biết.”

“Sao anh có thể không biết?”

Giang Nghĩa nói: “Chuyện này phải dựa vào vận may, còn phải xem thực lực. Nếu như Đinh Phong Thành vẫn giống như ban đầu thì chắc chắn sẽ sẩy chân, anh ta nhất định phải thay đổi, phải chiến đấu như một người đàn ông.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play