Chương 1028

Diêm Khải Văn tò mò hỏi: “Chủ tịch Chu, lão Tây là ai?”

“Một kẻ cuồng si chỉ có phụ nữ đẹp trong đầu, có thể làm bất cứ điều gì bất hợp pháp để được thưởng thức phụ nữ đẹp.”

“Dương Quân Như tư sắc không tệ, tin chắc có thể làm hắn hài lòng.”

“Loại người không cần mạng này, ra tay tàn độc cực, sẽ làm bất cứ điều gì để đạt được mục đích của mình, ở khía cạnh nào đó, còn kinh khủng hơn những kẻ ‘chuyên nghiệp’ nữa.”

Diêm Khải Văn vui vẻ theo: “Nếu vậy, Dương Quân Như chết chắc.”

Chu Duẫn Cường cười lạnh: “Không chỉ mất mạng, cô ta đừng mong còn lại được thứ gì. Không phải là không cho ông đây đụng vào sao? Được, vậy để tên súc sinh lão Tây đó chơi đi!”

Bên trong phòng, hai người đàn ông khốn nạn cười ha hả.

Một tai họa sắp sửa ập đến.



Lúc này, Dương Quân Như căn bản chưa nhận ra rằng nguy hiểm đang đến gần.

Cô ở y quán đã mệt lắm rồi, hôm nay chủ động theo một nhân viên y quán ra ngoài mua sắm, xách theo túi lớn túi nhỏ đi về.

Cả hai trò chuyện cười đùa đi trên con đường đầy người đi bộ.

Trông không nguy hiểm chút nào.



Ai ngờ…

Đang đi, một người đàn ông với mái tóc dài đi tới, mặc một cái áo ba lỗ ngắn, đi tới chỉ vào Dương Quân Như và hét lên: “Hay lắm, cô trốn tôi ra đây, chính là để gian díu với tên đàn ông này sao? Lấy tiền của tôi đi nuôi trai bao, cô không thấy có lỗi với tôi sao?”

Dương Quân Như và nhân viên y quán đều sững sờ, đây là đâu tôi là ai?

“Anh à, anh có nhận nhầm người không?” Dương Quân Như nói.

“Dương Quân Như, đừng giả vờ với tôi nữa!”

Giọng nói này khiến Dương Quân Như hoang mang, đối phương vậy mà lại nói đúng tên của mình, nếu là vậy, hẳn là có biết mình.

Nhưng dù nhìn thế nào thì cô ta cũng không có ấn tượng gì về người đàn ông này cả.

Lúc này, người đi đường lần lượt đưa ánh mắt kỳ lạ tới, ai nấy đều né xa.

Đừng thấy nhiều người, nhưng chỉ là hóng drama nhiều thôi, một người dám bước tới giúp đỡ cũng không có nữa.

Người đàn ông tóc dài ngang lưng đi tới, nắm lấy cổ tay Dương Quân Như: “Theo tôi về!”

Lúc này Dương Quân Như mới nhận ra có lẽ cô đã gặp phải một băng nhóm lừa đảo, cô vội vàng hét lên: “Buông ra, tôi không biết anh, thả tôi ra!”

“Hay lắm, đủ lông đủ cánh rồi đúng không? Ở bên trai bao, còn không nhận ra chồng mình nữa?”

Người khác thì không biết, nhưng nhân viên y quán có thể không rõ sao?

Anh ta bước tới đẩy người đàn ông mái tóc dài ra: “Anh có tin tôi gọi cảnh sát không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play