Mặc dù Huệ quý phi tâm địa ngoan độc nhưng bà ta không phải ngốc tử, lợi dụng mệnh nhi tử để vu oan hãm hại, liền tính vận khí tốt vặn ngã Hoàng Hậu, nhưng nếu nhi tử bà ta chết, cuối cùng cái gì bà ta cũng đều không chiếm được!
Trong cung con vua đối các phi tử mà nói cực kỳ quan trọng? Đối với cung phi mà nói chỉ có có nhi tử dựa vào, mới có an cư lạc nghiệp. Tuy nói cũng có lúc hổ độc ăn con, tỷ như Võ Tắc Thiên năm đó vì diệt trừ Vương Hoàng Hậu chính tay bóp ch3t nữ nhi của mình, nhưng nếu lúc ấy bà sinh chính là nam hài, chỉ sợ bà cũng không thể xuống tay, rốt cuộc việc bóp ch3t nhi tử so với bóp ch3t nữ nhi cao hơn quá nhiều.
Trả giá đại giới so có thể thu hoạch ít nhiều, ngốc tử mới có thể làm loại mua bán này.
Cho nên trong đó khẳng định có duyên cớ.
Nghĩ xong, Diệp Xu Xu hỏi:
- “Hiện tại Hoàng Hậu nương nương thế nào?”
Tĩnh ma ma trầm mặt, nói:
- “Tình huống không tốt lắm, người ta xếp nhãn tuyến vào bên cạnh nương nương, nhãn tuyến tên là Đàn Hương, nàng lặng yên không một tiếng động xếp vào ở bên cạnh nương nương đã có bảy tám năm, Thất hoàng tử bị chẩn ra bệnh đậu mùa xong, Đàn Hương liền đứng ra làm ngụy chứng hãm hại nương nương.”
- “Đàn Hương? Người này ở Tê Ngô Cung làm cái gì?”
Tĩnh ma ma nhíu mày,
- “Là cung nữ nhị đẳng, chủ yếu là phụ trách việc bưng trà rót nước linh tinh. Nàng ở Tê Ngô Cung đã vài năm, phi tần trong cung cơ bản đều quen mắt nàng.”
- “Vậy nương nương có chứng cứ chứng minh Đàn Hương cùng Thái Hậu Huệ quý phi các nàng có liên quan không?”
- “Nếu là có, cũng không đến mức bị động như thế!”
Diệp Xu Xu nghe xong trong lòng trầm xuống, như thế xem ra sẽ rất khó làm.
Trước có Hoàng Hậu tặng mũ đầu hổ giống nhau như đúc, sau lại có cung nữ trong cung Hoàng Hậu đứng ra làm chứng gian, nếu như Hoàng Hậu không có mười phần chứng cứ, có khả năng chậu phân hại Thất hoàng tử nhiễm bệnh đậu mùa liền thật sự giội lên trên đầu bà.
Nếu Thất hoàng tử có cái gì không hay xảy ra, chỉ sợ đến lúc đó Hoàng Hậu thật sự sẽ ngồi lên tội danh mưu hại con vua.
Nghĩ đến đây, rốt cuộc Diệp Xu Xu ngồi không được, nàng đi Tê Ngô Cung, lúc này ngoài cửa Tê Ngô Cung đã bị trọng binh trông coi, hiện tại người khác căn bản không thể tiến vào, Hoàng Hậu bị tập thể công kích, Khang Nguyên Đế vì hòa hoãn thế cục, hạ lệnh cấm túc Hoàng Hậu.
Cửu công chúa cũng bị thị vệ trưởng ngăn ở ngoài cửa, Diệp Xu Xu đi qua, kêu nàng một tiếng. Cửu công chúa hốt hoảng bất lực, nàng chậm rãi quay đầu lại, thấy Diệp Xu Xu, hốc mắt nàng bỗng dưng đỏ, mang theo tiếng khóc nức nở bổ nhào vào trong lòng Diệp Xu Xu.
- “Tỷ tỷ…… Bọn họ nói mẫu hậu ta mưu hại Thất hoàng đệ……”
Diệp Xu Xu trong lòng khẩn trương, trong ấn tượng của nàng Cửu công chúa bởi vì có Hoàng Hậu cùng Thái Tử bảo hộ, luôn là minh diễm kiêu ngạo, có từng giống như bây giờ?
- “Ngoan, đừng sợ, Hoàng Hậu nương nương không có mưu hại Thất hoàng tử.” Diệp Xu Xu vuốt đầu nàng an ủi.
Cửu công chúa khụt khịt nói:
- “Muội khẳng định mẫu hậu không có làm loại chuyện này, thế nhưng phụ hoàng đã giam lỏng mẫu hậu…… Việc này chưa từng có, muội đi tìm phụ hoàng, nhưng ông lại không chịu gặp muội…… Ô ô ô, phụ hoàng ông không chịu gặp muội……”
Khang Nguyên Đế thế nhưng không chịu gặp Cửu công chúa? Diệp Xu Xu sửng sốt, hay là tình huống Hoàng Hậu thật sự thực khó giải quyết?
Bất quá việc cấp bách vẫn là phải trấn an Cửu công chúa.
- “Công chúa, người đừng thương tâm, Hoàng Thượng đang vội vàng nghĩ cách trả lại trong sạch cho mẫu hậu muội, nếu như muội quấn lấy hoàng thượng, khẳng định sẽ quấy rầy đến ông.”
Cửu công chúa hốc mắt rưng rưng,
- “Là như thế này sao?”
Diệp Xu Xu gật đầu thật mạnh,
- “Nhất định là cái dạng này.”
Nàng nghĩ không sai, tình huống của Hoàng Hậu xác thật không quá lạc quan. Vây cánh Thái Hậu bắt lấy chuyện này cực kỳ không buông, càng có quá khích chỉ trích Hoàng Hậu không hiền, không xứng là nhất quốc chi mẫu, yêu cầu Khang Nguyên Đế phế hậu.
Đương nhiên Khang Nguyên Đế không chịu, thế nhưng những đại thần trong triều không đáp ứng, Huệ quý phi khóc ngất rất nhiều lần, Thái Hậu cũng liên tiếp tạo áp lực, hơn nữa bệnh của Thất hoàng tử rất nghiêm trọng, vạn nhất thực sự có cái gì không hay xảy ra, chỉ sợ Khang Nguyên Đế muốn che chở Hoàng Hậu, đều không thể không cho chúng đại thần một cái giao đãi.
Cho nên hai ngày này Khang Nguyên Đế cũng là sứt đầu mẻ trán, căn bản ông không muốn gặp Cửu công chúa, ông sợ Cửu công chúa chất vấn ông vì cái gì cấm túc Hoàng Hậu.
Thế cục trong cung thay đổi trong nháy mắt, trước đó vài ngày đông đảo phi tần còn trốn tránh Huệ quý phi, hiện tại vừa xảy ra sự tình Thất hoàng tử, mọi người liền bắt đầu trốn tránh Hoàng Hậu.
Hai ngày này, mẫu phi Thất công chúa Bát công chúa sợ liên lụy đến chính mình, đều ngăn cản nữ nhi không cho các nàng lại có tiếp xúc với Cửu công chúa.
Cũng chỉ có Thập công chúa đơn thuần còn chạy tới chỗ Cửu công chúa, Mai phi mẫu thân nàng cũng không ngăn cản, nhìn thân ảnh nhỏ nhắn của nàng tung tăng nhảy nhót mà chạy ra cung, bà thở dài, đứa nhỏ này bị bà nuôi dưỡng quá đơn thuần, một chút năng lực xem mặt đoán ý đều không có.
Tuy rằng là nghĩ như vậy, nhưng bà vẫn là thu thập một phen, đi Tê Ngô Cung, kết quả sao, đương nhiên không hề ngoại lệ bị ngăn ở ngoài cửa.
Mai phi ở ngoài cửa Tê Ngô Cung cao giọng hô vài câu, nói Hoàng Hậu nương nương chú ý thân thể, đừng suy nghĩ bậy bạ, khẳng định Hoàng Thượng sẽ cho bà trong sạch, vân vân....
Bà kêu xong, cũng không biết Hoàng Hậu có thể nghe được hay không, dù sao thủ vệ thị vệ đều nghe được, mà thị vệ đều là người Khang Nguyên Đế, tất nhiên sẽ đem chuyện hôm nay truyền cho Khang Nguyên Đế.
Mai phi còn mang theo rất nhiều bánh ngọt trái cây tới đây, kêu thị vệ chuyển giao vào trong, lần này thị vệ đồng ý.
Trên đường trở về, ma ma cận thân của bà tò mò hỏi:
- “Nương nương, hiện giờ Hoàng Hậu nương nương thân hãm nhà tù, mọi người đều trốn rất xa sợ chính mình sẽ bị liên lụy, vì sao ngài còn thấu tới vậy?”
Mai phi nhếch nhếch môi, làm như có chút khinh thường:
- “Cũng chỉ có những người kiến thức hạn hẹp mới có thể thấy gió chính là mưa, các nàng thích dệt hoa trên gấm, nhưng bổn cung lại vui với đưa than ngày tuyết, việc này nếu Hoàng Hậu có thể chịu đựng qua, về sau tự nhiên nàng sẽ nghĩ chúng ta tốt.”
Ma ma bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng nói:
- “Nương nương anh minh!”
Đối với Hoàng Hậu xảy ra chuyện, các cung đều có chút tính toán của chính mình, bất quá đa số người vẫn là hy vọng Hoàng Hậu có thể chịu đựng kiếp nạn này! Rốt cuộc đã nhiều năm, Hoàng Hậu chủ trì hậu cung còn tính đáng giá thưởng thức, hơn nữa trước nay không sử dụng những thủ đoạn nham hiểm hại người.
Trong những người không hy vọng Hoàng Hậu xảy ra chuyện, trừ bỏ Cửu công chúa ra, đó chính là Khang Nguyên Đế.
Nhưng hiện tại Thất hoàng tử bệnh tình nguy kịch, ông thân là vua của một nước cũng không thể quá mức che chở Hoàng Hậu. Lệnh cưỡng chế cấm túc Hoàng Hậu xong, ông vẫn luôn đang sầu não phải giải quyết chuyện này như thế nào?
Ông tin tưởng Hoàng Hậu khẳng định là vô tội, thế nhưng ông cũng không quá nguyện ý tin tưởng hết thảy việc này đều là mưu kế của Huệ quý phi cùng Thái Hậu.
Thất hoàng tử xảy ra chuyện thì, mặt Huệ quý phi sợ hãi cùng tuyệt vọng là không giả bộ ra, lúc này mới qua hai ngày, Huệ quý phi đã tiều tụy rất nhiều, hơn nữa ngày thường Huệ quý phi đối Thất hoàng tử cũng thương tiếc tận xương, nhất định không có khả năng bỏ được dùng mệnh hài tử đi giá họa Hoàng Hậu.
Chuyện này đến tột cùng là như thế nào đây? Khang Nguyên Đế nghĩ trăm lần cũng không ra, phái người âm thầm điều tra, nhưng như thế nào cũng tra không ra cái gì?
Lời Đàn Hương khai thiên y vô phùng*, không có tìm được một chút lỗ hổng, Khang Nguyên Đế còn đặc biệt phái người điều tra Đàn Hương qua, kết quả cũng không tra được tin tức hữu dụng gì.
(Chú thích: thiên y vô phùng - Nghĩa bóng của thành ngữ “Thiên y vô phùng” (Áo trời không kẽ hở) ban đầu là chỉ quần áo của tiên nữ mặc không hề có khe hở. Sau này người ta dùng để chỉ những kế hoạch, những tác phẩm thơ văn, cực kì nghiêm ngặt, không hề có bất kì sai sót thiếu sót nào cả.)
Tra tới tra đi, cuối cùng sự tình vẫn là về đến trên người Hoàng Hậu. Nếu tội danh của Hoàng Hậu vẫn không thể tẩy thoát, cái này làm cho Khang Nguyên Đế như thế nào có thể không nóng lòng?
*** *** *** *** ***
Thất hoàng tử bệnh nặng ngày thứ tư, toàn thân nó đều mọc đầy đậu bệnh đậu mùa, dáng vẻ khiến cho người ta cực kỳ sợ hãi, năm nay nó chỉ có hai tuổi, sức chống cự của bản thân rất yếu, trận bệnh đậu mùa này thế tới rào rạt, thân thể nó cũng càng thêm suy nhược, thái y chiếu cố nó không ngủ không nghỉ chiến đấu hăng hái mới miễn cưỡng làm nó có thể sống đến bây giờ.
Mà Huệ quý phi bên cạnh đã tùy thời đều sẽ hoàn toàn hỏng mất.
Bà như thế nào đều sẽ không nghĩ đến nhi tử của bà sẽ xảy ra chuyện lớn như vậy, lúc ấy khi Thất hoàng tử bị chẩn ra mắc bệnh đậu mùa, Huệ quý phi cảm thấy phảng phất giống như trời sụp xuống.
Sau lại sự tình vừa ra, đầy ngập oán hận của bà liền phát tiết ở trên người Hoàng Hậu.
Huệ quý phi tin tưởng vững chắc làm hại nhi tử mình gặp phải đại nạn này chính là Hoàng Hậu.
- “Lục Cầm……”
Huệ quý phi nghiến răng nghiến lợi mà nói ra tên Hoàng Hậu, vẻ mặt bà oán độc, hận muốn ăn thịt Hoàng Hậu.
- “Nếu như nhi tử ta có sai lầm gì, tính là đánh cược tánh mạng ta, cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Nếu thật tới lúc ấy, tính là cá chết lưới rách bà cũng phải bầm thây Hoàng Hậu vạn đoạn, nghiền xương bà ta thành tro!
Phản ứng mấy ngày nay của Huệ quý phi bị Xích Ảnh truyền tới lỗ tai Diệp Xu Xu.
Diệp Xu Xu hỏi:
- “Mấy ngày nay, Huệ quý phi thật sự thường xuyên mắng Hoàng Hậu?”
Xích Ảnh dùng sức gật đầu,
- “Thuộc hạ cảm thấy dáng vẻ Huệ quý phi không giống như đang giả bộ, chỉ sợ bà ta thật sự nghĩ Hoàng Hậu nương nương làm hại Thất hoàng tử bị bệnh đậu mùa.”
Diệp Xu Xu như suy tư gì,
- “Vậy ý của ngươi là Huệ quý phi cũng không có ý định vu oan hãm hại Hoàng Hậu?”
Xích Ảnh do dự trong chốc lát, thật lâu sau hắn nói:
- “Tình huống cụ thể thuộc hạ khó mà nói, bất quá theo như thuộc hạ thấy, chỉ sợ Huệ quý phi thật sự không phải người kế hoạch phía sau màn, bà ta thương tâm không phải giả bộ, có đôi khi ban đêm bà ta chịu đựng không nổi ngủ nằm mơ, thuộc hạ đều nghe thấy bà ta đang kêu tên Thất hoàng tử, còn có mắng Hoàng Hậu.”
Diệp Xu Xu nghĩ thầm nếu thật sự bà ta không phải làm chủ phía sau màn, vậy làm chủ chân chính phía sau màn sẽ là ai?
Sẽ là ai đây?
Các loại hình ảnh nhất nhất hiện lên trước mắt Diệp Xu Xu, cuối cùng hình ảnh ngừng lại ở Từ Ninh Cung.
Trong cung này hai người duy nhất muốn đối phó Hoàng Hậu chính là Thái Hậu cùng Huệ quý phi.
Nếu nói vì vặn ngã Hoàng Hậu hy sinh Thất hoàng tử, Diệp Xu Xu tin tưởng Thái Hậu làm được, rốt cuộc Khang Nguyên Đế không phải thân nhi tử của bà, mà Thất hoàng tử lại không phải thân tôn tử của bà, cho nên nó chết đi, Thái Hậu cũng sẽ không có đau lòng.
- “Xích Ảnh, ngươi cảm thấy nếu Huệ quý phi không phải chủ nhân phía sau màn, vậy rốt cuộc sẽ là ai?” Nàng hỏi.
Xích Ảnh do dự, hắn không dám trả lời, Diệp Xu Xu nói:
- “Sợ gì? Có chuyện cứ việc nói thẳng.”
Xích Ảnh thở sâu,
- “Thuộc hạ cũng không dám nói, có khả năng còn phải quan sát thêm mấy ngày đi.”
Diệp Xu Xu gật gật đầu, nói:
- “Vậy được, từ hôm nay trở đi, ngươi liền âm thầm nhìn chằm chằm Thái Hậu cho ta đi, nhìn xem bà ta có lộ ra dấu vết gì hay không?”