Thời tiết càng ngày càng lạnh, đặc biệt là vào mùa đông ở phía bắc, mặc dù không có tuyết nhưng còn lạnh hơn trời có tuyết.
Những lúc khác còn đỡ, buổi sáng thức dậy là chuyện tra tấn người nhất. Sơ Điều nằm co rụt trong chăn, chờ nhiệt độ còn sót lại của chăn dần dần tan đi cô mới chậm rãi đứng lên. Sau đó, cô lại ôm gối ngồi trên giường ngủ gà ngủ gật.
"Tỉnh rồi?" Lạc Dã rửa mặt xong đi từ phòng tắm ra, nhìn thấy cô ngồi gà gật liền đưa tay nhéo nhéo má cô.