Sau khi ăn xong, Ngụy Trăn Trăn đi ra ngoài đi bộ một vòng, trở về lại bắt đầu khóc trời gọi đất.

"Hu hu hu hu, cua hoàng đế của tôi bị bán hết rồi! Đáng nhẽ hôm nay chúng ta nên lấy thêm hai con mới phải!"

Bạch Anh ở bên cạnh trêu chọc cô ấy: "Sao có thể ăn một món như nhau mãi được chứ, như vậy thì cuộc sống không còn ý nghĩa gì nữa rồi."

"Không! Tôi thích cuộc sống vô vị buồn tẻ như vậy đấy! Cua hoàng đế của tôi!"

Lê Phục bị tiếng khóc nháo của cô làm cho đau cả đầu, anh lại cảm thấy mình vẫn cứ ở mãi hàng ghế của Bạch Anh, có lẽ sẽ không tốt cho thanh danh của cô, vì thế nên anh lấy cớ về ngủ trưa, trở về ghế của mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play