Chưa từng có người nào đối xử với cậu như một đứa trẻ, ấn tượng của đại đa số người với cậu chẳng qua chỉ có một tên nhãi ranh đáng ghét ở khu ổ chuột thôi.
Dường như ngay từ lần gặp đầu tiên, Bạch Anh đã coi cậu như một đứa trẻ, từ đầu đến cuối cô vẫn không thay đổi.
Cậu nhìn xuống chiếc túi lưới nhỏ đựng quả trứng đỏ treo trên cổ — Thứ mà chỉ trẻ con mới có.
Lúc trước khi đi, Bạch Anh còn nhét thêm cho cậu một đống thức ăn, để cậu mang về nhà: “Muốn ăn cái gì thì cứ nói với chị.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT