Nhà họ Vương đối xử với Vương Lan Hoa cũng không tốt, lúc Vương Lan Hoa đi lấy chồng, của hồi môn cực ít, sau đó cũng không qua lại với nhà họ Vương, cơ hồ là đoạn tuyệt liên hệ.

“Mẹ cũng biết tình huống của chị dâu với nhà họ Vương, sao lại còn như thế?”

“Không hẳn là vậy, chỉ là hiện tại cuộc sống của nhà mình khấm khá hơn, luôn sẽ có người nói này nói kia, trong lòng mẹ cũng không thoải mái, hơn nữa từ trước tới nay mẹ vẫn luôn đối xử công bằng bình đẳng với 4 cô con dâu, nhà họ Vương lại là loại người nào? Nếu cảm thấy nhà họ Tô cho đồ ít, sẽ không đi nói vậy khắp nơi hay sao?”

Ngô Hồng bĩu môi: “Mẹ lo lắng sẽ ảnh hưởng thanh danh của nhà mình, bởi vậy lúc này mới không vui.” “Vậy phải làm sao bây giờ? Có cần đi sang khuyên nhủ hay không?”

“Vẫn là thôi đi, chị cũng đã đi khuyên một lần, tâm trạng mẹ không tốt, trực tiếp tống cổ chị ra bên ngoài, vẫn là đợi chị dâu hai trở về rồi nói sau.”

Thẩm Xảo Anh nhịn không được thở dài, này đều là những chuyện gì chứ?

Chị dâu hai tuy có chút nhỏ mọn, thích chiếm món lợi nhỏ, ngày thường cũng không làm điều gì tổn hại thanh danh, đối xử với người trong nhà vẫn luôn rất tốt, chỉ là cái bậc khảm nhà mẹ đẻ, tựa hồ chị dâu hai vẫn chưa bước qua được.

Nếu không phải mẹ chồng yêu cầu, chị dâu đều sẽ không về nhà mẹ đẻ.

“Nhưng mẹ vẫn cứ tức giận như vậy cũng không được đâu.”

Ngô Hồng linh quang chợt lóe: “Nếu không em dâu tư bế Điềm Điềm ra đây, để Điềm Điềm cùng chơi với mẹ, mẹ yêu thương Điềm Điềm nhất, có lẽ nhìn thấy Điềm Điềm thì tâm trạng sẽ tốt hơn thì sao.”

Thẩm Xảo Anh cảm thấy đây biện pháp hay, lập tức vào nhà bế Tô Điềm Điềm ra bên ngoài, để Tô Điềm Điềm đi tìm Tôn Hương Liên.

Tôn Hương Liên đang trong cơn tức giận, liền nhìn thấy Tô Điềm Điềm bước chân ngắn nhỏ đi về phía bà, so với trước kia , Tô Điềm Điềm đã đi rất vững chắc, nhưng Tôn Hương Liên vẫn rất lo lắng đề phòng, lo lắng Tô Điềm Điềm sẽ té ngã.

“Điềm Điềm, sao cháu lại đi ra bên ngoài thế này? Bên ngoài lạnh lẽo.”

Mùa đông Phương nam tuy rằng không lạnh bằng phương bắc, nhưng độ ấm cũng thấp, với người lớn mà nói là còn có thể chịu đựng được, chính là đối với trẻ con mà nói, rất dễ dàng bị bệnh.

Tô Điềm Điềm tựa hồ không chịu ảnh hưởng chút nào, cười đi qua, “Bà nội, không lạnh.”

Tôn Hương Liên cảm thấy Tô Điềm Điềm đang dỗ cho bà vui, nắm lấy tay của Tô Điềm Điềm, phát hiện tay Tô Điềm Điềm nóng hầm hập, thực sự không bị lạnh.

“Điềm Điềm, thật sự không lạnh?”

Tô Điềm Điềm lắc đầu, tỏ vẻ bản thân thật sự không lạnh, Tôn Hương Liên lúc này mới yên tâm, “Điềm Điềm sao lại đi ra ngoài? Để bà nội đưa con về phòng, tuy rằng không lạnh, nhưng cũng không thể ở bên ngoài quá lâu.”

Sau đó, Tôn Hương Liên liền ôm Tô Điềm Điềm đi vào trong phòng, Thẩm Xảo Anh nhìn thấy Tôn Hương Liên bế Tô Điềm Điềm về phòng, tức khắc ngẩn ra: “Mẹ, Điềm Điềm con bé......”

“Xảo Anh, có phải con cảm thấy mẹ đang tức giận? Muốn để Điềm Điềm ra dỗ cho mẹ vui không cần tức giận? Thời tiết hiện tại lạnh lẽo như vậy, con còn để Điềm Điềm ra cửa? Lỡ như bị cảm lạnh thì làm sao bây giờ?”

Tôn Hương Liên có chút giận dữ, tuy rằng Thẩm Xảo Anh cũng là có lòng muốn cho bà nguôi giận, nhưng cũng không thể không quan tâm tới thân thể sức khỏe của Điềm Điềm như vậy được.

“Mẹ, Con không có ý này.” Thẩm Xảo Anh lúc này mới phát hiện bản thân suy xét không chu toàn, muốn giải thích, nhưng lại hết đường chối cãi.

“Lần này coi như con cũng là vì suy nghĩ cho mẹ, mẹ không nói cái gì, lần sau không cần lại làm như vậy nữa.”

Thẩm Xảo Anh bất đắc dĩ gật đầu: “Mẹ con biết rồi, đúng rồi mẹ, Điềm Điềm vẫn luôn kêu muốn đi lên núi, mẹ xem có thời gian rảnh mang Điềm Điềm lên núi một chuyến? Hiện tại là mùa đông, dã thú đều ngủ đông, hẳn là sẽ không có nguy hiểm gì lớn”

Tôn Hương Liên mím môi: “Chờ thêm hai ngày mọi người đi thăm thân thích xong xuôi thì đi lên núi, con cũng đừng đi theo, ở nhà chăm sóc cho Văn Thành.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play