Ngay sau đó, bà Lưu nhìn về phía Tô Minh Lương, Tô Minh Lương rốt cuộc là người bị thương nặng mới khỏi, sắc mặt vẫn rất tái nhợt, cả người nhìn qua rất là tiều tụy.
“Khá hơn nhiều rồi, tĩnh dưỡng thêm một đoạn thời gian nữa là không có việc gì.” Tôn Hương Liên bảo Triệu Tuệ Đình đỡ Tô Minh Lương vào trong phòng nghỉ ngơi, còn mình thì ở lại nói chuyện với bà Lưu.
“Nhìn Minh Lương như vậy, e là thương thế cũng không nhẹ phải không? Nói tới thì Minh Lương không dễ gì mới có được chỗ đứng ở vững chắc ở thủ đô, cũng có công việc ổn định, hiện giờ xảy ra chuyện như vậy, không biết công việc đó thì thế nào.” Bà Lưu là thiệt tình suy nghĩ cho Tô Minh Lương.
Thôn Tuyền Hải nhiều năm như vậy nhưng có thể đi tới thủ đô làm việc sinh sống cũng chỉ có một mình Tô Minh Lương, hiện giờ lại xảy ra chuyện, thật khiến người ta phải tiếc hận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT