Tô Minh Thương nghĩ nghĩ, nói: “Kỳ thật anh vẫn luôn có một ý tưởng, nhưng ý tưởng này có chút mạo hiểm, cho nên vẫn luôn cũng chưa nói ra.”

“Ý tưởng gì?”

Nhìn vẻ mặt vợ tò mò nhìn mình, Tô Minh Thương vui vẻ không thôi: “Thực ra cũng không có gì, chính là nghĩ nếu như Hạo Nhi bị bệnh, như vậy Xuân Minh có thể ngồi xem mặc kệ được hay không?”

“Hạo nhi bị bệnh?” Thẩm Xảo Anh nhăn nhăn mày, “Chính là hiện tại thân thể Hạo Nhi rất tốt mà, như thế nào sẽ bị bệnh được?”

Tô Minh Thương thấy Thẩm Xảo Anh không hiểu ý mình, bất đắc dĩ nói: “Ý của anh không phải là bị bệnh thật, mà là giả bộ bị bệnh, mặc kệ nói như thế nào thì Hạo Nhi cũng là con trai của Xuân Minh? Không có khả năng không quan tâm chứ?”

“Hạo nhi là do mẹ nó liều chết sinh ra, là cốt nhục duy nhất của cô ấy, có lẽ Xuân Minh sẽ đi ra được đạo khảm này.”

Tô Minh Thương đưa ra chủ ý thật là có chỗ dùng được, nhưng nguy hiểm cũng rất lớn, đợi đến khi Thẩm Xuân Minh phát

hiện là giả vờ, rất có khả năng sẽ phẫn nộ tột đỉnh.

“Này cũng không phải không thể, nhưng phản ứng của anh hai sau khi phát hiện sự thật là không có cách nào đoán trước, vạn nhất anh hai càng thêm giận chó đánh mèo trút lên đầu Hạo Nhi thì phải làm sao bây giờ?”

Điều Tô Minh Thương lo lắng cũng chính là điểm này, nhưng nếu bên cạnh vẫn luôn có người khuyên nhủ anh ấy, có lẽ tình huống sẽ tốt hơn rất nhiều.

“Chờ ngày mai anh hỏi một chút ý kiến của ba mẹ xem sao rồi tính tiếp.”

Bản thân Thẩm Xảo Anh cũng vô pháp quyết định chuyện này, cái này yêu cầu cả nhà phối hợp.

......

Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Điềm Điềm vừa tỉnh giấc, liền duỗi cánh tay béo múp ra làm nũng: “Ba ba.” “Ba ba ôm.”

Tô Minh Thương nhìn con gái bảo bối của mình, trong lòng mềm đến không tưởng, chờ đến khi được Tô Minh Thương bế lên, Tô Điềm Điềm vặn vẹo thân mình, chỉ vào sân, tựa hồ muốn đi ra ngoài.

“Muốn chơi với anh!”

Nghe thấy Tô Điềm Điềm nói như vậy, Tô Minh Thương có chút ngoài ý muốn, anh nhớ rõ mấy cậu nhóc nhà họ Thẩm chỉ chơi cùng với con trai mình, đâu có dẫn theo Điềm Điềm chơi cùng, như thế nào lại đến lượt Điềm Điềm muốn chơi cùng bọn họ?

“Điềm Điềm muốn chơi với ai?”

Thẩm Xảo Anh vào phòng gọi mọi người ra ăn cơm, vừa lúc nghe được một câu như vậy, thuận miệng trả lời nói: “Là Hạo nhi, tối hôm qua trong lúc anh nói chuyện với ba, Điềm Điềm chơi cùng Hạo Nhi rất là vui.”

Tô Minh Thương càng thêm cảm thấy ngoài ý muốn, Thẩm Hạo đứa nhỏ này anh đã tiếp xúc rất nhiều lần, trầm mặc ít lời, tuy rằng cùng chơi với những đứa trẻ khác, nhưng đa phần đều là bình tĩnh yên lặng, đều không nói lời nào.

Thế nhưng cùng chơi với Điềm Điềm?

“Điềm Điềm thích Hạo Nhi?”

“Em thấy tính tình của Hạo nhi không khác Cố Cẩm Châu là mấy, Điềm Điềm chơi được với Cố Cẩm Châu, phỏng chừng là cảm thấy Hạo Nhi giống với Cẩm Châu đi.”

Thẩm Xảo Anh vốn cho rằng tối hôm qua chỉ là do Tô Điềm Điềm nhất thời hứng khởi, có lẽ là cảm thấy tính tình giống với Cố Cẩm Châu, lại có lẽ là do nguyên nhân khác.

Không nghĩ tới hôm nay còn muốn cùng chơi tiếp với Hạo nhi.

Xem ra Điềm Điềm thật sự quý mến Hạo nhi.

“Nếu Điềm Điềm thích, như vậy tùy con bé thôi.”

Thẩm Xảo Anh không có ý muốn ngăn cản, Tô Minh Thương đương nhiên cũng sẽ không ngăn cản, ôm Tô Điềm Điềm liền đi ra ngoài sân, nhìn thấy mấy nhóc con hiếu động đã bắt đầu nô đùa trong sân.

Tô Điềm Điềm tìm được Thẩm Hạo, liền lôi kéo tay áo Thẩm Hạo, Thẩm Hạo nhìn thấy Tô Điềm Điềm, hỏi: “Điềm Điềm làm sao vậy? Có phải muốn cùng chơi với các anh đúng không?

Tô Điềm Điềm vội vàng lắc đầu: “Muốn cùng chơi với anh.”

Thẩm Hạo có chút khó hiểu, mặc dù lại thông minh, cũng chỉ là đứa bé ba tuổi, nhà họ Thẩm lại nhiều trẻ con như vậy, còn có cả anh trai ruột Tô Văn Thành ở đây, trong lúc nhất thời không biết Tô Điềm Điềm nói anh là anh nào.

“Điềm Điềm nói là anh nào cơ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play