Tôn Hương Liên khó hiểu nhìn về phía Tưởng Tử Tường, không rõ vì sao mà Tưởng Tử Tường lại nhất quyết muốn giữ bọn họ ở lại.

Tưởng Tử Tường cũng biết bản thân làm được quá rõ ràng, “Thật ra cũng không phải nhất định muốn giữ mọi người ở lại, chỉ là nghĩ tới dù sao cũng đã tới thủ đô chơi, thì chơi lâu một chút cũng tốt mà.,”

Có thể là cảm thấy lý do này chưa đủ thuyết phục Tôn Hương Liên, vội vàng bổ sung thêm: “Mẹ cháu cũng nghĩ như vậy, hy vọng cháu có thể dẫn mọi người đi chơi cho thỏa thích.”

“Tiểu Tưởng, cháu đã làm rất tốt, không cần phải coi nhẹ mình như vậy, nếu Đoan Thục muốn nói cháu, cháu nói với bác, bác sẽ đi nói với Đoan Thục.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play