Nếu như muốn động tay chân vào đồ ăn, nhưng lại không thu mua người của cửa hàng, vậy khả năng duy nhất chính là đã động tay chân từ sớm.
Tưởng Tử Tường bừng tỉnh đại ngộ: “Cẩm Châu, cháu thật là minh, suy nghĩ một cái là ra liền.”
Tưởng phu nhân từng gặp qua Cố Cẩm Châu khi Cố Cẩm Châu còn nhỏ, lúc ấy Tưởng phu nhân chỉ cảm thấy diện mạo của Cố Cẩm Châu giống ba mẹ, về sau nhất định rất đẹp, nhưng không ngờ Cố Cẩm Châu cũng thông minh như vậy.
Cố Cẩm Châu hơi hơi mỉm cười: “Chú Tưởng, đối thủ của nhà họ Tưởng đó mất tích lúc nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT