Vốn Tôn Hương Liên cũng không ôm hy vọng nhất định sẽ thành công, nhưng không ngờ các cây lại phát triển tốt như vậy khiến Tôn Hương Liên vui mừng ngoài ý muốn.
“Bà nội, cây dại trên núi trước đó còn không ạ? Ăn rất là ngon.”
Tô Điềm Điềm nhìn ngó xung quanh, hỏi.
Tôn Hương Liên buồn cười: “Điềm Điềm có phải muốn ăn hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT