Lý Đại Nha bị Bà Lý quát lớn một tiếng như vậy, cũng phát hiện không thích hợp, vội vàng giải thích nói: “Lúc cháu ngã xuống muốn bám víu lấy một thứ gì đó, cho nên nhìn xung quanh , căn bản không thấy ai khác.”
Lời giải thích này miễn cưỡng chấp nhận được, nhưng mọi người ở đây làm gì có ai là kẻ ngốc, sao có thể lừa dối quá quan?
Tô Đại Hoa cũng không phải cái đèn cạn dầu, sau khi nghe xong Lý Đại Nha giải thích liền nói: “Tôi tránh ở đằng sau cây cổ thụ, bởi vì tới sau cho nên không tiện đi qua ngay.”
Tôn Hương Liên đen mặt nói: “Được rồi, hiện tại mọi chuyện đều đã rõ ràng, là Lý Đại Nha tự làm tự chịu, hơn nữa vừa mới tôi cũng có nói, Điềm Điềm nhỏ hơn Lý Đại Nha hẳn mấy tuổi, lấy đâu ra sức để đẩy Lý Đại Nha xuống sông?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT