Âm Khách

Chương 9


2 năm

trướctiếp

Chương 9

Đụng phải biến thái cũng thoát không xong

Thuở đó Tạ Bạch vừa gầy lại nhỏ thó, cái đầu vẫn chưa tới hông người trưởng thành, ngửa cổ cũng chỉ có thể trông thấy viền cằm mảnh khảnh của Ân Vô Thư. Mà khi đó đa phần những tiểu thương buôn bán trong chợ Yêu đều mang diện mạo kỳ quái, họ bán những đồ vật trên trời dưới biển, hay chọn những món đồ bắt mắt nhất xâu thành một chuỗi dài và treo trên các lá cờ cao cao trước quầy hàng xem như trực tiếp lấy hàng làm biển hiệu quảng bá.

“Biển hiệu” đầu tiên mà Tạ Bạch trông thấy là một chuỗi nhãn cầu không biết móc ra từ đâu mà bên trên hãy còn vương tơ máu. Chuỗi nhãn cầu này đung đưa theo gió, con dưới cùng sượt qua ngay sát mặt Tạ Bạch. Cảm giác vừa lạnh lẽo vừa trơn trượt khiến Tạ Bạch rít lên một tiếng, vội vã níu hông áo Ân Vô Thư, tay còn lại nắm chặt lấy ngón tay y, cằm dụi sát vào sau lưng Ân Vô Thư, có kéo cỡ nào cũng không chịu lùi ra.

Khi còn bé, Tạ Bạch không ăn được đồ ăn thông thường nên trông còn gầy ốm hơn phần lớn trẻ em trạc tuổi, ngay cả bàn tay hắn cũng vừa gầy vừa nhỏ. Còn bàn tay Ân Vô Thư thì lớn, ngón tay thon dài trắng nõn. Hắn không nắm hết được cả bàn tay Ân Vô Thư, thành thử mỗi lần ra ngoài, Ân Vô Thư đều khép hờ bốn ngón tay lại, chỉ duỗi ra một ngón út để hắn giữ lấy. Đặc biệt là trước khi bước vào nơi đông đúc như chợ Yêu, Ân Vô Thư vẫn thường mỉm cười cúi đầu hỏi:

– Nắm chặt chưa?

Đối với trẻ con tuổi đó, chợ Yêu biển Bắc quả thật thú vị và mới lạ, lần đầu đến Tạ Bạch vừa sợ hãi mà vừa tò mò không đặng cứ muốn nhìn khắp nơi, rộn ràng cực kỳ.

Rồi còn thêm Ân Vô Th�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp