Chương 50

Ngài dùng tán hồn phù làm gì?

Lập Đông sửng sốt thấy rõ:

– Hả? Tán hồn phù? Ngài dùng tán hồn phù làm gì?

Dù hắn ta không hiểu đầu đuôi gì nhưng vẫn bước vội lên lầu, nghe tiếng ắt là chạy vào căn phòng bên cạnh. Một lát sau, hắn ta gõ tay lên cửa ba lần, mở hé ra thăm dò:

– May quá còn một ít, tôi lấy cho ngài năm tấm đây. Nhưng đại nhân à, ngài tính dùng nó làm gì vậy? Lúc trước lão đại dặn dò ngài phải ở đây tịnh dưỡng cho tốt, chừng nào cơ thể hồi phục mới được ra ngoài…

Tạ Bạch đã ngồi dậy trên giường, siết lưng cúi đầu chống tay bên mép giường, không biết đang nghĩ gì. Hắn không trả lời Lập Đông mà chìa tay thả sương đen lấy năm tấm phù mỏng trên tay Lập Đông về phía mình, vừa lật xem vừa nói:

– Y dặn dò anh thế à? Y còn nói gì nữa không?

Lập Đông trả lời:

– Ngài ấy nói hai hôm tới có chút hỗn loạn trong yêu linh giới, mà nếu không xuất hiện vào hai hôm này thì đến mấy ngày đầu tháng sau cũng sẽ tới thôi. Ngài ấy còn bảo tôi không xử lý được những hỗn loạn này nên phải tự mình đi, còn tôi với Phong Ly ở lại bảo vệ Thái Huyền đạo, giữ vững căn nhà này. Dù sao nơi đây cũng trấn trên con mắt cả giới mà.

Mệnh lệnh này với Lập Đông vừa lạ lại vừa không lạ. Lạ ở chỗ trăm năm nay cũng từng có nhiều sự vụ xảy ra trong Yêu linh giới nhưng Ân Vô Thư hiếm khi tự ra tay xử lý, đa phần đều do Lập Đông một mình giải quyết. Nên trước nay, hắn ta chưa từng gặp mấy câu căn dặn cụ thể thế kia, cũng chứng tỏ lần này khó giải quyết hơn nhiều.

Còn điểm không lạ chính là trong quan điểm của Lập Đông, tất cả yêu linh giới đều nằm trong địa bàn quản lý của Ân Vô Thư, nếu y muốn xử lý hay nhúng tay thì chuyện có khó giải quyết đến đâu cũng không xảy ra vấn đề gì.

Thế nên dù hắn ta hoang mang và lo lắng cỡ nào đi nữa thì vẫn cảm thấy những lời dặn dò của Ân Vô Thư đều hợp lý và xác đáng, bèn nghe lời ở lại canh Thái Huyền đạo chứ không ra ngoài cùng.

Tạ Bạch gật đầu, không nói thêm gì nữa mà chỉ ra hiệu nhờ Lập Đông đóng cửa lại giúp và bảo hắn ta xuống lầu.

Nghe tiếng chốt cửa đóng lại đánh cụp, Tạ Bạch mới cẩn trọng nhìn tán hồn phù trong tay lần nữa. Bài học lần trước dạy hắn không được khinh suất, e rằng Ân Vô Thư rất bén nhạy, không chừng đã động tay vào tất cả đồ vật bên trong Thái Huyền đạo luôn rồi.

Sau khi xác nhận mấy lần xong, hắn mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm — Ân Vô Thư thật sự không ngờ tới hắn sẽ dùng tán hồn phù, nên năm tấm bùa này chỉ là năm tấm bùa bình thường, không có vấn đề gì.

Hắn cúi đầu, cẩn thận vẽ thành trận pháp vòng tròn quanh người, duỗi tay lấy bốn tấm tán hồn phù rồi đập từng tấm lần lượt lên đỉnh đầu, hai vai, và tim mình. Mỗi tấm tán hồn phù hoá thành một hàng chú văn ánh vàng nhạt, chìm dần vào trong da hắn, sau đó biến mất tăm.

Sau khi dán bốn lá tán hồn phù xong, hắn cắt một đường trên ngón áp út tay trái, nhiễu máu từ đó lên tấm tán hồn phù cuối cùng, ngay khi vết máu vừa lan ra thì lập tức đập nó vào giữa mắt trận.

Nét mặt hắn bình tĩnh cực độ, dường như chỉ đang làm một việc vô cùng bình thường một cách vô cùng bình thường, thế nhưng th

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play