Âm Khách

Chương 29


2 năm

trướctiếp

Đúng như đôi vợ chồng dã quỷ nói, bên dưới khe núi có một hồ nước lạnh, mặt hồ phẳng lặng không gợn sóng.

Tạ Bạch và Ân Vô Thư dồn lực ngàn cân vào chân, cả người rơi xuống như luồng lửa động, đánh vang ầm ầm trên mặt đất. Khi vừa đứng dậy đã thấy những mảnh vỡ kết giới bén lửa đang lần lượt nện trên mặt đất. Những mảnh vụn đập vào hồ nước bắn lên vô vàn bọt nước lớn nhỏ, mặt nước dao động không ngừng, âm thanh xèo xèo bắn ra ngay khi ánh lửa chạm vào nước, toả ra một tầng khói sương mù mịt trải rộng khắp mặt hồ lạnh lẽo. Còn những mảnh rơi trên mặt đất nhanh chóng bén vào cây cỏ ven hồ, cháy bừng phừng phực kèm âm thanh giòn tan.

Vì kết giới đã bị phát nên luồng khí bị cản bên ngoài cuồn cuộn lùa vào theo độ nghiêng dốc núi, tiếng ù ù vang vọng khắp khe núi tựa bách quỷ rền vang trong nấc nghẹn.

Khe núi vốn tĩnh lặng đến quỷ dị bỗng trở nên loạn lạc khôn cùng.

Cuối cùng Lập Đông đã lê lết theo sườn núi xuống tới, song vừa đến nơi liền trố mắt rớt hàm trước thảm kịch dưới khe vực:

– Vcl hai người là công ty phá dỡ hả? Mở cửa đánh liền tay đấy à.

Song, trên thực tế không ai có thể đánh Ân Vô Thư và Tạ Bạch.

Khi vừa đáp chân xuống đất, Tạ Bạch đã nương theo ánh lửa để quan sát toàn bộ khung cảnh khe vực.

Khe vực này tuy nằm trong khu thắng cảnh bị quên lãng, đã bỏ hoang rất lâu nhưng cũng không đến mức bừa bộn quá độ, dù họ đáp với phong thái hào nhoáng và biến nơi đây thành biển lửa tuôn trào nhưng cũng không che khuất được bố cục đẹp đẽ vốn dĩ của nó.

Cái đầm nước lạnh lẽo này nằm về hướng tây khe vực, ba mặt giáp rừng, mặt còn lại tựa trên thành núi dựng nên hình thù cụ thể.

Ba người bước dọc bờ hồ một vòng song không phát hiện sinh vật còn sống nào, gió lộng hai chiều xuyên cánh rừng trong khe vực cũng không bị cản hay chuyển hướng, chứng tỏ trong rừng không ẩn giấu điều gì.

Ánh mắt Tạ Bạch mặc nhiên rơi vào trên mặt nước hồ phủ đầy khói — nếu trên bờ không có gì thì ắt phải nằm trong nước.

Ân Vô Thư lướt nhìn khắp cả bờ rồi đứng cạnh đầm nước, vung tay lên. Lửa lớn rừng rực khắp khu vực này đều do y phóng ra, hiển nhiên có thể thu về bất kỳ lúc nào. Ngay lập tức, tầng tầng thảm lửa mãnh liệt như đủ sức thiêu trụi thảo nguyên cuốn thành một hàng dài nối vào tay y, đột ngột tách rời cây cỏ bay vút lên không rồi xoắn một vòng quanh bờ hồ như một sợi xích dài, chỉ chừa một khe hở nhỏ đúng chỗ ba người họ đang đứng.

Lập Đông luồn hai tay vào ống tay áo, ngồi xổm bên bờ nhìn vào đầm nước, đoạn ngửa đầu về Tạ Bạch phía sau:

– Ngài muốn nhảy vào trong nước à? Tôi sợ nước.

Tạ Bạch: … Có cái gì mà anh không sợ không?

Ân Vô Thư liếc mắt nhìn hắn ta:

– Sao lúc giả làm người thường chơi nhảy bungee xuống suối nước nóng thì không thấy nói sợ độ cao sợ nước vậy?

Bị vạch trần sự lười biếng thấu xương, Lập Đông khịt mũi lặng lẽ đứng dậy.

Nhưng nói cho cùng, Tạ Bạch cũng không định nhảy vào trong hồ nước lạnh này, nếu muốn vớt thứ dưới mặt nước lên còn có cách khác. Hắn giơ tay vung sương đen ra tạo thành một tấm lưới lớn thả vào trong nước, đoạn nắm tay rút lại, kéo lên một mẻ lưới căng đầy những đồ vật bên trong.

Tạ Bạch trở tay hất sương đen sang trảng đất trống kề bên.

Lập Đông bước tới:

– Đại nhân, sương đen của ngài có thể cho người ngoài mượn được không? Bao tiền một ngày thế, tôi muốn mượn đi đánh cá với Phong Ly. Mỗi lần lão đại muốn ăn cá là bọn tôi phải đi câu.

Tạ Bạch lạnh giọng:

– Sương đen chuyên vớt thi thể, chuyên giết yêu linh, vừa bẩn vừa bám máu hơn hai trăm năm rồi chưa rửa, đem đi bắt cá thật à.

Ân Vô Thư: … Dù biết Tạ Bạch đang nói quàng nói xiên nhưng y vẫn thấy nhộn nhạo cả người.

Sau khi chất đống đồ căng phồng kia lên mặt đất, Tạ Bạch thu sương đen về. Những thứ bên trong tức thì hiệ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp