"À,đúng rồi,nương nương,hoàng thượng còn nói thêm,là người sẽ được ra kinh thành ba ngày."Hàn Thu bổ sung,xém nữa là cô đã quên đi chuyện chính rồi.

Hoàng thượng lúc rời đi đã nói:

"Vi Vi muốn đi ra ngoài cung mà đúng không? Vậy thì để cho Vi Vi ra ngoài kinh thành đi,ba hôm."

Đây là cách tốt nhất mà hoàng thượng có thể làm cho Vi Vi,để cô hết giận mình.

Nhưng tất nhiên,sẽ có người đi theo,nhưng không phải kề kề bên cạnh,mà sẽ giả làm thường dân,bảo vệ Vi Vi ở một khoảng cách nhất định.

Hoàng thượng cũng muốn đi theo,nhưng lại sợ Vi Vi sẽ vì thế mà không được tự nhiên, đành từ bỏ đi ý định đó,chỉ có thể ở trong cung,chờ ba ngày trôi qua thì lại có thể gặp được cô rồi.

Ba ngày cũng đã là quá đủ cho Vi Vi đi kinh thành rồi.

"Hả,thật sao?"Yên Vi nghe Hàn Thu tường thuật lại xong,cô như không tin vào tai mình, được đi ra ngoài kinh thành sao,việc này cũng nằn ngoài dự liệu của cô.

Hoàng thượng vì muốn cô hết giận nên tặng cho cô một chuyến đi này,cô cũng cảm thấy là quá đủ rồi.

Vậy thì sau khi đi từ kinh thành về,cô sẽ hết giận hoàng thượng,và tiếp tục làm những món ăn ngon cho người.

Nhưng như thế có thể gọi là dễ dãi quá không nhỉ?

Yên Vi đấu tranh tâm lý mãi,vẫn quyết định tha thứ cho hoàng thượng.

"Thật ạ,bây giờ Lệ Chi đã đi sắp xếp đồ rồi. Hoàng thượng cho phép người ra ngoài cung, có lẽ là một món quà tặng cho người."Hàn Thu thấy Yên Vi bất ngờ như thế thì cười nhẹ,chủ tử của cô đáng yêu quá.

"Vui quá đi."Yên Vi nghe được tin,xác thực thêm một lần nữa,liền cảm thấy rất hưng phấn,được đi ra ngoài cung rồi.

Vui quá đi,cô sắp được ra khỏi cung rồi,không biết kinh thành bên ngoài như thế nào nhỉ? Chắc là náo nhiệt lắm,lần trước dù sao cũng đi ra ngoài cung,nhưng là được đi cùng với hoàng thượng.

Còn bây giờ,là một mình cô,cô có rất nhiều dự định để làm sau khi đi ra ngoài cung.

***

Háo hức và mong chờ cả một đêm,Yên Vi cố gắng trấn tĩnh bản thân mình,tự nhủ cần có một giấc ngủ thật tốt,để cho chuyến đi này diễn ra thật suôn sẻ.

Ngày mai rốt cuộc cũng đến.

Yên Vi dậy sớm,cô chọn một bộ y phục đơn giản màu trắng,lớp váy không nhiều,nhẹ nhàng và dễ dàng di chuyển,lại nhìn giống như một tiểu thư nhà có quyền có chức.Mái tóc được búi lên một cách gọn gàng,mặc dù hơi nặng do tóc của các phi tần đều rất dài.

Yên Vi sờ sờ một nắm trên đầu mình,không ngừng tự hỏi Hàn Thu làm sao mà có thể búi được một dải tóc dài như thế?

Nhưng bây giờ lại không có thời gian để ngồi đây suy nghĩ về mớ tóc này,Yên Vi nhìn ngắm bản thân mình lại trước gương,cảm thấy ưng ý vô cùng,hài lòng đi ra.

Hai chiếc xe ngựa,một xe chở người một xe chở đồ,thong thả từ từ ra ngoài cửa cung.

Yên Vi ngồi dựa vào cửa sổ nhỏ hình vuông của xe ngựa,vén tấm màng nhìn ra khung cảnh bên ngoài.

Trời quang mây tạnh,thời tiết tuy có hơi khô, nhưng cũng có thể gọi là thích hợp để di chuyển.

Trong lòng cô vừa mong chờ,lại có đôi chút lo lắng xen lẫn hồi hộp.

Càng gần cửa cung,cảnh vệ càng nhiều,vũ khí cũng được xếp một hàng dài,cảnh vệ thì di chuyển liên tục,tư thế sẵn sàng cho mọi chuyện không may xảy ra.

Cửa cung cũng vô cùng chắc chắn,có tận ba lớp cửa,cho thấy hoàng thượng đã quan tâm đến từng chi tiết như thế nào.

... --------END--------...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play