Có Một Người Yêu Thầm Tôi Từ Lâu

Chương 1


2 năm


Thanh xuân năm ấy có lẽ tôi đã bỏ lỡ một  người thật lòng yêu thích tôi. Tuy có hối tiếc nhưng lại không hối hận.
     Cậu ấy bắt đầu thương thầm trộm nhớ tôi từ lúc nào thì tôi không biết, chỉ biết ngày ấy, ngày cuối cùng, ngày mà sẽ kết thúc thời cấp ba trong trắng, hồn nhiên, cậu ấy đã nói thích tôi. Tôi đã rất ngạc nhiên, có chút bất ngờ nhưng chỉ không có kích động, vui mừng, hạnh phúc. Lúc tôi nói ra câu trả lời của mình, cậu ấy chỉ trầm mặc một lát rồi trả lời tôi: " Ừm, mình biết rồi ". Tôi nhìn thấy cậu ấy như thế, đột nhiên tôi muốn nói gì đó và an ủi cậu ấy chẳng hạn như " không sao đâu, đời còn dài, gái còn nhiều " nhưng lại lúng túng không biết nên nói gì. Cứ như vậy, chúng tôi đứng dưới tán cây lâu năm rộng rãi trong trường còn sự im lặng bao phủ lấy chúng tôi. Có lẽ không nói gì vào lúc này mới là tốt nhất. Tôi ngồi bệt xuống bồn cây cho đỡ mỏi chân, cậu ấy cũng ngồi theo tôi. Nhìn sân trường, nhìn từng cái lá cây bay bay theo gió. Nhìn các bạn học nô đùa, chọc ghẹo nhau vui vẻ. Học sinh cuối cấp như chúng tôi thì có hơi buồn vì ngày mai phải xa nhau. Thậm chí có bạn nữ còn khóc òa lên kéo thêm một số bạn nữ cảm xúc trào dâng ôm chầm lấy nhau mà khóc lớn. Thầy cô dỗ mãi mà cũng không nín đàng bất lực để các nàng phát tiết cảm xúc đến khi nào đủ thì dừng. Tuy hơi ồn ào nhưng tôi lại không ghét bầu không khí này. Lòng tôi cũng hơi khó chịu và lưu luyến mọi người. Thời cấp ba của tôi rất bình yên, khiến cho tôi của sau này cứ hoài niệm mãi cái thời vô lo vô nghĩ này.
     Lúc đi về, dắt chiếc xe đạp ra ngoài cổng trường, cậu ấy đã đợi tôi được một lúc rồi. Đây là lần cuối tôi và cậu ấy đi về cùng nhau. Chúng tôi vẫn chưa nói với nhau câu nào từ lúc nãy, chỉ thấy tôi đi thì cậu ấy đạp xe đuổi theo. Đi được nửa đường thì cậu ấy hỏi tôi:
      - Nhà cậu chuẩn bị chuyển đi à ? Bao giờ thì đi ?
      - Ừm, hai ngày nữa.
     Hai ngày nữa tôi sẽ cùng mẹ và em chuyển đến nơi khác sinh sống để tiện cho công việc của mẹ. Tôi cũng đã chọn một trường đại học ở gần đó để học luôn, đỡ phải xa nhà. Cậu ấy từng kể cho tôi nghe về trường mà cậu ấy muốn học. Ngôi trường ấy ở một thành phố khác với thành phố mà chúng tôi chuẩn bị đến nên cách nhau rất xa. Có thể sẽ hơi khó để gặp nhau đấy. Hồi trước chúng tôi từng hẹn sau này sẽ học cùng trường với nhau nhưng giờ đã không thể thực hiện lời hứa với nhau nữa rồi.
     Ngày chúng tôi chuyển đi, tôi không gặp được cậu ấy. Chúng tôi đã không gặp nhau từ buổi cuối cùng ấy. Mẹ tôi không cho tôi dùng điện thoại nên chúng tôi mất liên lạc từ đó. Thế là tình bạn mười năm tốt đẹp của chúng tôi kết thúc từ đó. 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play