Keng ——

Góc độ xảo quyệt của trùng đao muốn tránh cũng không thể tránh, mọi người chỉ cảm thấy ánh sáng trước mắt chợt lóe, chăm chú nhìn lại, không biết Tề Sâm đã rút ra bội kiếm từ khi nào chặn lại trùng đao kia.

Tay hắn dùng sức, trên mũi kiếm hiện lên một đạo điện quang trực tiếp chặt đứt trùng đao, lại đá một chân lên xuyên qua cánh cửa kẹt chuẩn xác đá bay con sâu đối diện.

“Chuẩn bị!”

Trường kiếm đặt ngang trước ngực, cửa dần dần mở ra, nhiệt khí nồng đậm mang theo mùi máu tanh đặc phun trào, nhân loại kề bên tuyệt vọng, giãy giụa cùng gào rống trở thành khúc nhạc đệm.

Hiện ra trước mắt đoàn người là cảnh tượng địa ngục.

Đám sâu dữ tợn khủng bố truy đuổi nhân loại đang hoảng sợ vạn phần, máu đỏ tươi cùng từng khối chân tay tùy ý là có thể thấy được, càng nhiều hơn là thịt bị nghiền nát dính nhớp vào vách tường và trên sàn nhà.

“Chiến đấu!”

Tề Sâm kêu lên.

Nhóm quân nhân chen chúc nhau đi vào.

Lệ thuộc với Tề Sâm là *Quân Đệ Cửu quật khởi từ biên cảnh Liên Minh, luận vị trí, mấy ngàn năm này binh lính quân đoàn xếp thứ chín là quân đội sở hữu năng lực chiến đấu mạnh nhất trong Liên Minh, chỉ là tỉ lệ thiệt hại cũng cao tương tự nên xếp hạng mới có thể lạc hậu như vậy.

(*Chẳng lẽ để là 'quân thứ chín' :(( )

Tề Sâm đến đã cho quân đội này một liều thuốc trợ tim mạnh mẽ, hắn không dựa vào tên tuổi thiếu gia để tiến vào quân đội mà dùng lực lượng tuyệt đối thu phục mọi người, lại đao to búa lớn tiến hành cải cách, khiến cho tỉ lệ thiệt hại của quân đội này thấp tới nỗi so với Quân Đệ Nhất còn thấp hơn.

Đến lúc này Quân Đệ Cửu mới chân chính quật khởi, mà Tề Sâm cũng từ hào môn thiếu gia không thẹn mà trở thành nguyên soái Liên Minh.

Bởi vậy binh lính của Quân Đệ Cửu có tín niệm dù bất cứ giá nào cũng sẽ hoàn thành mệnh lệnh của Tề Sâm.

Trước mắt bọn họ gặp phải loại tình huống chiến đấu đánh cược mạng sống.

Tuy rằng trong thời gian chiến đấu với Trùng tộc, nhân loại vẫn luôn chiếm ưu thế, nhưng đối chiến ở quy mô lớn, bọn họ đối chiến với Trùng tộc phần lớn sử dụng cơ giáp, mà hiện giờ không gian bên trong tàu bay nhỏ hẹp, trong đó còn có lượng lớn nhân loại kinh hoảng thất thố, trong loại hoàn cảnh này cơ giáp căn bản không thể sử dụng được, muốn giết sâu cũng chỉ có thể vật lộn.

Đám lính cầm vũ khí, năm người một đội như ngày thường huấn luyện, đối chiến với Trùng tộc.

Tề Sâm mang người đến không tính là nhiều nhưng đám binh lính thân kinh bách chiến này lại mang tới biến hóa nghiêng trời lệch đất cho thế cục, Trùng tộc chậm rãi bị treo cổ, tình huống cũng dần dần ổn định, Tề Sâm vung kiếm chặt bỏ đầu sâu bò lại đây, rút kiếm ra không thèm nhìn, quan sát bốn phía.

Đám lính đem hành khách còn sống canh giữ ở giữa còn mình thì đứng ở ngoài sườn ngăn cản công kích, bảo vệ tính mạng hành khách nhưng lại khiến cho hiệu suất làm nhiệm vụ bị hạ thấp.

Bọn họ còn có nhiệm vụ quan trọng trong người, căn bản không có khả năng luôn để ý tới hành khách.

Tề Sâm thu kiếm trong tay cân nhắc tình huống trước mắt, nghĩ rằng mình hẳn là có thể một người xuyên qua toàn bộ khu hành khách tới đỉnh tầng, liền nói: “Các cậu ở lại bảo vệ hành khách, tôi tới đỉnh tầng trước.”

“Nguyên soái! Không được!” Phó quan cách khá xa hô lên: “Quá nguy hiểm!”

Từ nơi này tới đỉnh tầng còn phải đi qua năm sáu khu hành khách, một khu vực đã có mấy chục con sâu, có thể thấy được số lượng Trùng tộc trên tàu bay tuyệt đối không nhỏ, ai có thể biết được nguyên soái muốn đi nơi nào, lại sẽ có bao nhiêu sâu.

“Không cần lo lắng, các cậu tiếp tục đề phòng, sâu ở chỗ này đều là tốc độ thiên về loại hình, chỉ sợ về sau có không ít sâu chưa từng thấy.” Tề Sâm vẩy máu màu xanh lục trên thân kiếm xuống, dặn dò đơn giản xong liền bước tới thông đạo tiếp theo của khu hành khách.

Mà như phó quan dự đoán, khi cửa mở ra, cảnh tượng đằng sau giống y như đúc với phía sau hắn.

Máu, tuyệt vọng, tử vong…… Đủ loại cảm xúc tràn ngập mỗi góc tàu bay, Tề Sâm đi nhanh về phía trước, mỗi nhát kiếm hắn chém ra, kiếm quang mang theo điện quang nhanh chóng phá hỏng lớp giáp bên ngoài của Trùng tộc, Trùng tộc nhào lên ngay tức khắc bị chém giết.

Sâu cho dù cường đai, hung mãnh cỡ nào, gần như đều trốn không thoát nhát kiếm đầu tiên của hắn.

Tốc độ của Tề Sâm đã đủ nhanh nhưng khi hắn đuổi tới khoang điều khiển ở đỉnh tầng, hết thảy đã kết thúc.

Vết máu tán loạn phun tung toé ở vách tường và trên mặt đất, máu tươi thoáng khô cạn mơ hồ có thể nhìn ra ra bộ dáng thi thể lung tung rối loạn nằm ở các góc trên hành lang, toàn bộ người ở đỉnh tầng đã bị tàn sát hầu như không còn ai, khu vực này cũng hoàn toàn trở thành địa ngục.

Xuyên qua hành lang tiến vào phòng khống chế, lọt vào trong tầm mắt là người đàn ông mặc chế phục cơ trưởng tê liệt ngã trên ghế điều khiển, hai mắt hắn giận trừng, môi mím chặt, cơ bắp trên mặt căng ra, trong tay nắm chặt quang năng đã chứa đầy năng lượng nhưng trước sau cũng không thể phát đi.

Tuy bộ dáng vật lộn nhưng vẫn không che được nỗi sợ hãi và tuyệt vọng trên mặt hắn.

Dù là một người bình thường nào khi thấy người quen đều bị tàn sát, lại chỉ có một mình đối mặt với quái vật khủng bố đều không khỏi sẽ sinh ra sợ hãi. Mà tốt hơn những người khác một chút chính là thân thể hắn không bị Trùng tộc ác liệt cắt thành mảnh nhỏ.

Tiếng cảnh báo vang lên liên tục trên đài khống chế, ánh đèn đỏ chói mắt gần như che hết ánh sáng đèn dây tóc, Tề Sâm thu kiếm vào vỏ, bước vài bước đi tới tiếp nhận quyền khống chế tàu bay.

Lúc này, tàu bay đã kề bên bờ vực mất khống chế.

Khi thành viên đội bay bị giết, trình tự khống chế còn ở trong tay, cơ trưởng sau khi chết cũng không thể rời khỏi ghế điều khiển, kiểm tra đo lường cho thấy người điều khiển vẫn ở tại vị tàu bay trí không tự động rời đi trước khi đám người Tề Sâm mạnh mẽ xông vào, quỹ đạo phi hành của đám quái vật khổng lồ này không thể tránh khỏi xảy ra biến hoá không đoán trước được.

Nói không chừng một lúc nào đó sẽ xâm nhập vào vùng cấm bất kỳ của trùng động, sau đó vĩnh viễn ngã xuống.

Tắt hệ thống tự động đi, Tề Sâm bắt đầu tìm kiếm tư liệu thuyền cất cánh, biểu tình hắn nghiêm túc, trong mắt đen nhánh chảy qua một tia tăm tối.

Hắn đang tìm mục tiêu nhiệm vụ chuyến này.

Đó là một khối lệnh bài có lịch sử xa xăm, khi Liên Minh phát hiện nó tồn tại, khối thẻ bài này đã làm chiến tranh có cơ hội xảy ra, qua tay Trùng tộc cùng hải tặc tinh tế đã mấy lần, mỗi một lần qua tay đều là một trận chiến đấu quy mô tinh tế khổng lồ.

Chính phủ Liên Minh thu được tin tức này, sau khi trải qua hơn một tháng quan sát kiểm chứng cuối cùng hạ quyết định, sau khi hai bên đại chiến, thừa dịp thời kỳ suy yếu ngắn ngủi, lệnh cho Quân Đệ Nhất trung ương chủ động tấn công, sau khi trả cái giá thảm thống đã thành công cướp lệnh bài đi.

Nhưng cho đến khi Quân Đệ Nhất mang theo lệnh bài về tới cảnh nội Liên Minh, mọi chuyện cũng chưa giải quyết xong.

Hải tặc tinh tế và Trùng tộc như phát điên bắt đầu công kích tinh cầu chứa lệnh bài, bọn họ không quan tâm thiệt hại, ngày đêm công kích lại lấy ưu thế số lượng gấp ngàn lần làm binh lính Quân Đệ Nhất trung ương chết trận hơn phân nửa. Dưới uy hiếp lớn như vậy, Liên Minh bất đắc dĩ liên tục phái Đệ Nhị, Đệ Tứ, Đệ Cửu, ba đại quân đoàn tiếp ứng Quân Đệ Nhất, liên thủ hộ tống thẻ bài trở về Thủ Đô Tinh nhưng cũng bị tinh tặc và Trùng tộc công kích không màng sống chết.

Chiến tranh không hề có ý nghĩa, cho dù là ba đại quân đoàn binh cường lực tráng cũng không thể chịu đựng được, nhưng phản ứng của Trùng tộc và hải tặc tinh tế làm chính phủ Liên Minh cho rằng ý nghĩa quan trọng của khối thẻ bài đã vượt ra khỏi sức tưởng tượng của bọn họ.

Sau khi cân nhắc, ba đại quân đoàn chế ra mấy trăm thẻ bài giống nhau như đúc, thả xuống mấy trăm tinh cầu, cũng để thẻ bài thật xen lẫn trong trong đó, mặc cho chúng nó bị coi như hàng hóa bình thường nhất.

Thẻ bài thật cùng thẻ bài giả thông qua tàu bay dân dụng đi khắp tinh tế, không ngừng đi tới Thủ Đô Tinh, vì bảo mật, không có một tàu bay nào có quân đội theo sau hộ tống nhưng thẻ bài trên tàu bay trước hoặc sau đều sẽ có một đội ngũ nhỏ bí mật hộ tống lệnh bài.

Hoặc là trải qua quân hạm ngẫu nhiên hoặc là thời gian cất cánh cực gần tàu bay dân dụng, thậm chí còn có con cháu gia tộc nào đó đột phát ý tưởng ra cửa du hành.

Nói tóm lại, mỗi một đội ngũ hộ tống đều che giấu bản thân, làm người qua đường ngẫu nhiên.

Trong lượng lớn hành động nghe nhìn lẫn lộn, không ai biết cái nào là lệnh bài thật, mà hải tặc tinh tế và Trùng tộc cũng không có khả năng tiến hành công kích cường độ số lượng khổng lồ với mỗi tàu bay.

Nhưng Tề Sâm lại khác, hắn có thể cảm giác được lệnh bài giấu trên con tàu bay này chính là hàng thật mà Liên Minh, tinh tặc và Trùng tộc đang theo đuổi.

Đây là đồ vật cực kỳ quan trọng, tuyệt đối không thể xảy ra sơ xuất.

Văn tự trên màn hình lớn hoạt động với tốc độ cực nhanh đột nhiên ngừng lại, ánh sáng trắng khắc ở đáy mắt nguyên soái sáng sáng như ánh đèn lộng lẫy.

“Kho để hàng hoá chuyên chở thứ sáu, phòng thứ tám……” Hắn ghi tạc địa chỉ này vào đáy lòng, khôi phục tư liệu về nguyên trạng sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng chỉ huy.

Từ đỉnh tầng đến kho để hàng hoá chuyên chở thứ sáu cách khoảng sáu tầng, nhưng cũng may loại thiết kế kiểu cũ này giữ lại một phần công năng không dùng được, hắn bước nhanh đi, vết máu hai bên càng ngày càng ít, cuối cùng biến mất không còn hắn mới ngừng lại, ẩn nấp chỗ cửa nhỏ phía trước.

Duỗi tay đẩy cửa, cửa phát ra thanh âm kẽo kẹt chậm rãi mở ra, lộ ra thông đạo u ám đằng sau.

Tầng lầu này chứa thông đạo bí ẩn của tàu bay có kích cỡ xưa cũ bị vứt bỏ.

Một tầng…… Hai tầng…… Ba tầng…… Bốn tầng……

Từ tầng thứ tư thông đạo đi ra, Tề Sâm đang định đi vào tầng tiếp theo, ánh mắt hắn tùy ý quét về phía ngoại sườn chợt đọng lại.

Thông đạo khẩn cấp tầng thứ tư trên bản đồ này, cửa ra hẳn là đối diện WC mà hiện tại, cái WC theo lý thuyết không ai nguyện ý chạy thật xa tới sử dụng kia đã thành một mảnh phế tích.

Thi thể sâu cực lớn quấn chặt tường ngoài phòng, vách tường sắt thép đều bị trùng đao khổng lồ sắc bén phá thành mảnh nhỏ, xuyên thấu qua vách tường sụp xuống có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong loạn thành một đoàn cùng với cái đầu giòn bị cắt thành hai nửa.

Đây là con rết cao cấp của Trùng tộc.

Trái tim lại bắt đầu nhảy lên.

Tề Sâm thoáng do dự một lát, rốt cuộc vẫn rời khỏi thông đạo đi đến xác trùng kia.

Hắn nín thở đi về phía trước, vòng qua vách tường bị tàn phá, xuyên qua xác trùng lạnh băng, cuối cùng thấy rõ cảnh tượng trong phòng.

Thi thể con sâu rết hơn phân nửa đều bị một đống vật màu trắng không rõ dây dưa buộc chặt, vặn vẹo thành tư thế quỷ dị, tựa hồ đang giằng co.

Dạng đồ vật gì có thể cuốn lấy trùng đao?

Càng đến gần, xem càng rõ ràng, khi Tề Sâm hoàn toàn đi đến trước xác trùng, đem hết thảy nhìn vào đáy mắt, biểu tình vạn năm bất biến của hắn rốt cuộc có một tia rung động.

Thứ cuốn lấy con sâu này thế mà chỉ là một lớp lại một lớp giấy vệ sinh!

Không, đây không phải giấy vệ sinh bình thường.

Rất nhanh, Tề Sâm đã nhận ra sự huyền bí trong này, hắn cong người, dùng sức túm ra một đoạn giấy, giấy trắng yếu ớt phảng phất như chỉ dùng chút sức sẽ xé đứt nhưng nắm được trong tay mới phát hiện, cho dù dùng sức lực lớn bao nhiêu cũng không thể tổn hại lớp giấy này một chút nào.

Trên những lớp giấy màu trắng đó, từng luồng hoa văn ảm đạm phức tạp kéo dài che kín xác sâu.

Đây là bùa chú?!

Đây là bùa chú làm từ giấy!!!

Những bùa chú phức tạp mà tinh mỹ đó lộ ra chút ý nhị cổ điển, không giống bất cứ loại bùa chú truyền lưu trên đời hiện giờ!

Đây là bùa chú vô cùng cường đại.

Nguyên soái trẻ tuổi lần đầu cảm thấy kinh ngạc, hắn nắm giấy trầm ngâm một lát, quyết định hao phí một chút thời gian, tách giấy trắng và xác trùng ở hiện trường ra cẩn thận bỏ vào nút không gian trong cơ giáp.

Bùa chú trên đời này đều lấy tinh hạch làm vật dẫn, thông qua Phù Chú Sư dốc hết tâm huyết khắc ấn phù văn, dẫn phát năng lượng bên trong tinh hạch tiến hành quy luật tuần hoàn mới tạo ra bùa chú. Mà cái bùa giấy này lấy vật dẫn không hề có lực lượng gì đáng nói là giấy vệ sinh, nhìn cảnh tượng trước mắt, ngay cả phù văn cũng là lâm thời khắc ra.

Trong lịch sử Liên Minh, đây là chuyện chưa từng có.

Suy nghĩ một chút, bùa chú cao cấp uy lực thật sự rất lớn, trình độ tinh hạch cao cấp rất trân quý, nếu có một loại phương pháp có thể sử dụng giấy bình thường thay thế được tinh hạch, chế ra bùa chú hiệu quả tương tự, là ai cũng sẽ động tâm.

Tề Sâm biết, chỉ cần Liên Minh phát hiện chuyện này nhất định sẽ tìm ra người sử dụng bùa giấy, cho dù phải bắt toàn bộ người trên tàu bay lại.

Thân là nguyên soái Liên Minh, Tề Sâm hẳn nên báo cáo tình huống nơi này đúng sự thật nhưng hắn không muốn để người này bị phát hiện.

Sau khi thu hết giấy, hắn cẩn thận thu thập dấu vết chung quanh một lần, làm người khác nhìn không ra nơi này có một chút dấu vết bùa chú nào.

Bất kể ai cũng không được đi quấy nhiễu cuộc sống của người chế tạo ra bùa giấy này.

Loại quan tâm kỳ lạ này đối với Tề Sâm mà nói là thể nghiệm rất mới lạ.

Cuộc sống của hắn giống như trình tự máy tính được thiết kế sẵn, thứ chống đỡ hắn là một cái lại một cái nhiệm vụ, cho dù từ việc lớn là chấn hưng Quân Đệ Cửu, hay việc nhỏ là thông qua hệ thống gen xứng đôi để ký kết hôn ước, đến từ đủ loại kiểu mệnh lệnh, người hoặc là thiện ý hoặc là ác ý, đẩy hắn đến địa vị hiện giờ.

Ngay cả phó quan cách hắn gần nhất cũng không biết, Tề Sâm là một người không có tự do.

Ngón tay phủ lên như có thể cách không gian chạm được xúc cảm từ những bùa giấy kia, Tề Sâm nhịn không được hồi vị, sau đó ý thức được hành động thừa thãi của mình, ngừng lại.

Hắn đứng ở đó, quân trang lãnh ngạnh làm cả người toát ra khí thế phi phàm.

Sau đó bàn tay chậm rãi phủ lên ngực.

“Thịch thịch thịch.”

Trái tim hắn đang nhảy lên.

Nhanh chóng, vui mừng, hạnh phúc nhảy lên.

Đây là chuyện gì?

Trong mắt Tề Sâm lộ ra mê mang vô thố.

Hắn chưa bao giờ có loại cảm giác này, cũng không biết phân biệt như thế nào.

Chỉ cảm thấy bản thân mình lúc này cho dù lập tức chết đi cũng không có gì tiếc nuối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play