"Ngươi làm sao cơ?" Cố Thanh Âm tiến đến gần hơn, cố ý hỏi.
Vô Dục quay mặt đi, không nói gì.
"Sao ngươi không nhìn ta vậy?" Cố Thanh Âm ngửi ngửi, trên người Vô Dục có mùi hương rất dễ ngửi, làm cho người khác cảm thấy an tâm.
Vô Dục thấy Cố Thanh Âm càng dựa càng gần, vẫn là không nhịn được mà lùi về phía sau một bước.
Thấy hắn lùi về sau một bước, Cố Thanh Âm liền cảm thấy không hài lòng.
"Ngươi trốn xa như thế làm gì?"
"Không có gì." Vô Dục rũ mắt, cũng không biết là đang nhìn cái gì.
Cố Thanh Âm nhìn theo ánh mắt của hắn, thấy trên mặt đất cũng không có gì đẹp để xem cả.
"Ngươi đang xem cái gì vậy?" Cố Thanh Âm hỏi.
"Không có gì."
Haiz.
Cố Thanh Âm thở dài, tiểu hòa thượng này sao lại giống như là một tên ngốc thế, hỏi cái gì cũng đều là không có gì.
Nàng cũng thu tâm tư muốn trêu ghẹo của chính mình lại, nói: "Người không cần sợ ta như thế, ta cũng không phải sư tỷ, sẽ không làm gì ngươi đâu."
Cố Thanh Âm chợt nghĩ đến lúc nãy sư phụ có bảo nàng đi đến thành Phong Vũ để mua hương liệu, lúc này cũng không có tâm tư trêu đùa, nói với Vô Dục: "Tiểu hòa thượng, ta phải đi...." Cố Thanh Âm dừng lại một chút, lại nói: "Được rồi, không có việc gì rồi, ngươi cũng trở về đi. Nhưng mà trên đường về cẩn thận một chút, đừng để sư tỷ bọn họ bắt được đó."
"Chờ một chút!" Ngoài ý muốn, Vô Dục gọi lại Cố Thanh Âm.
Cố Thanh Âm quay đầu lại, nhìn thấy bộ dáng muốn nói lại thôi của Vô Dục, nháy mắt liền hiểu tiểu hòa thượng này định nói cái gì.
Nàng khẽ cười ra tiếng, lại đi đến bên cạnh Vô Dục, nhẹ giọng nói ở bên tai hắn: "Có phải ngươi muốn nói đến chuyện ở bí cảnh Ngân La đúng không."
Dựa vào gần như vậy....
Vô Dục như đi vào trận địa của địch mà lùi về sau vài bước, hắn theo bản năng duỗi tay xoa tai của mình, nơi đó rất là nóng.
Cố Thanh Âm: "....." Nàng cũng không có làm gì a, vì sao tiểu hòa thượng lại phản ứng lớn như thế?
Vô Dục mặt cũng đỏ dần, đôi mắt cũng không biết nên nhìn đi đâu, ấp úng nói: " Ta, tiểu tăng đi trước đây...."
Nói xong, Vô Dục nghiêng ngả lảo đảo đi mất, Cố Thanh Âm còn nhìn thấy hắn suýt chút nữa bị vướng ngã bởi cỏ dại.
Cố Thanh Âm: "......???" Nàng là sài lang hổ báo sao trời? Vô Dục tiểu hòa thượng này sợ nàng như vậy sao?
Cố Thanh Âm đầy bụng nghi vấn, nhưng mà cũng không tính tiếp tục tìm tòi nghiên cứu. Chỉ là âm thầm cảm thấy kỳ quái.
Nàng còn phải đi thành Phong Vũ, cũng không để chuyện này ở trong lòng.
..........
Nhưng Cố Thanh Âm vừa mới ra Cực Nhạc Cung thì đã bị gọi lại.
Người gọi nàng lại, nàng còn rất quen thuộc đâu.
"Thẩm đạo hữu, Từ đạo hữu."
Sau khi Cố Thanh Âm nhìn thấy Thẩm Diễn Chỉ với Từ Lam Chi, bỗng cảm thấy kỳ lạ. 2 người này có phải rảnh đến nỗi không có việc làm hay không vậy, thế mà lại chủ động gọi nàng?
"Cố đạo hữu đang đến thành Phong Vũ đúng không?" Thẩm Diễn Chỉ mở miệng trước.
Mà Từ Lam Chi..... Cố Thanh Âm nhìn hắn một cái, hắn vẫn là bộ dáng không thèm quan tâm một cái người chết nào.
"Đúng vậy." Cố Thanh Âm nhếch nhếch khóe miệng giả bộ cười một chút, hiện tại nàng không muốn dây dưa gì với 2 người đàn ông này. "Ta đi thành Phong Vũ làm một chút việc sư phụ giao, hiện tại cũng không thể nói chuyện lâu cùng 2 vị được...."
"Ta đi cùng ngươi đi." Cố Thanh Âm còn chưa nói xong, Thẩm Diễn Chỉ vội vàng nói.
Cố Thanh Âm: ".....???"
Nàng dùng ánh mắt không thể tin được mà nhìn Thẩm Diễn Chỉ.
Thẩm Diễn Chỉ khụ một tiếng, hắn nghĩ, có thể là Cố Thanh Âm đã hiểu lầm cái gì đó.
Hắn mở miệng giải thích nói: "Cố đạo hữu, ta nhận được tin tức, gần nhất bên thành Phong Vũ có một số việc, không được thái bình lắm."
"Cho nên.... Ngươi phải đi cùng ta ư."
Có Thanh Âm giật mình rồi.
Đây là một giới Tu chân hài hòa hữu ái cỡ nào vậy a!
"Ừm....." đây cũng là lần đầu tiên Thẩm Diễn Chỉ làm chuyện này, cảm giác có chút không được tự nhiên lắm, hắn thấp giọng nói: "Là sư phụ bảo ta đến....bảo vệ ngươi."
Haiz!
Sao không nói sớm!
Cố Thanh Âm thở phào nhẹ nhõm một hơi, vừa nãy Thẩm Diễn Chỉ ấp a ấp úng, Cố Thanh Âm còn tưởng rằng hắn có ý với mình nữa chứ!
Xem ra hiện tại hẳn thành Phong Vũ có chuyện gì rồi, Phụng Ngôn chân quân biết nàng chuẩn bị đến thành Phong Vũ, mà hắn không yên tâm con gái của mình, cho nên mới bảo đồ đệ của mình hộ tống một chút.
Nghĩ như vậy, cảm giác áp lực lại tăng gấp đôi. Xem ra Phụng Ngôn chân quân này còn rất thật lòng quan tâm đến đứa con gái giả là mình, nếu như bị phát hiện thì....
Haiz.
"Cố đạo hữu?" Thẩm Diễn Chỉ thấy Cố Thanh Âm hình như là có tâm sự, hỏi: "Có chuyện gì sao?"
"Không có...." Cố Thanh Âm cắn cắn môi, hỏi: "Ngươi nói ở thành Phong Vũ có chuyện không yên ổn là gì vậy?"
"Ta cũng không rõ lắm." Thẩm Diễn Chỉ do dự một chút vẫn là không nói thêm gì, "Chúng ta đi cùng Cố đạo hữu đi, hẳn là không có vấn đề gì đâu."
"Các, các ngươi?" Cố Thanh Âm nhìn Từ Lam Chi người đang đứng bên cạnh Thẩm Diễn Chỉ, kinh ngạc hỏi: "Hắn cũng đi cùng sao?"
"Như thế nào? Không được sao?" Từ Lam Chi vẫn luôn yên lặng không nói gì, nhưng nghe thấy Cố Thanh Âm nói như vậy, làm hắn rất không hài lòng.
Cũng không phải là không được a.....
Cô Thanh Âm nhấp môi, nàng nói: "Thật ra nếu không phải việc lớn gì thì các ngươi cũng không cần đi cùng ta đâu, ta chỉ là đi mua một chút hương liệu mà thôi, đi một chút sẽ về ngay."
"Vẫn là đi cùng đi." Thẩm Diễn Chỉ thực kiên trì, có thể thấy được hắn rất để tâm đến phân phó của sư phụ hắn.
Cố Thanh Âm thở dài, nói: "Nhưng mà..... nhỡ đâu lần này ở thành Phong Vũ lại có một cái ma nữ muốn bắt nam tu thì sao?"
"Làm gì có nhiều ma nữ như vậy chứ?" Từ Lam Chi căn bản là không ủng hộ lời nói của Cố Thanh Âm.
"Nhỡ đâu có thì sao?!" Cố Thanh Âm cãi lại nói, "Đến lúc đó nếu Từ đạo hữu lại bị bắt, vậy thì lần này không có khả năng may mắn như lần trước đâu, nhỡ như bị ma nữ 'đạp hư ', Từ chưởng môn sẽ rất là đau lòng a...."
"Ngươi!" Từ Lam Chi còn chưa kịp tiến lên một bước, đã bị Thẩm Diễn Chỉ ngăn cản lại.
Thẩm Diễn Chỉ thở dài, lắc lắc đầu nói: "Đừng như vậy, Lam Chi. Vẫn là để ta đi cùng với Cố đạo hữu thôi."
Lúc này, Thẩm Diễn Chỉ mới cảm nhận được cái gì là rơi thế khó xử.
Cố Thanh Âm cũng không phải là dạng người không giảng đạo lý, nàng đơn thuần chỉ là có ý kiến với Từ Lam Chi mà thôi. Nghe Thẩm Diễn Chỉ nói vậy, nàng cũng nói: "Thẩm đạo hữu, chúng ta đi nhanh về nhanh đi."
"Được." Thẩm Diễn Chỉ trả lời.
.......
Nhưng mà Cố Thanh Âm trăm triệu cũng không nghĩ đến chính là, da mặt của Từ Lam Chi này cũng dày không kém nàng a.
Nàng đều nói thành như vậy, Từ Lam Chi này còn có thể mặt dày không biết xấu hổ mà đi theo bọn họ.
Bởi vì có 3 người, bọn họ thuê một xe phi hành thú, ngồi thoải mái, tốc độ cũng nhanh.
3 người bọn họ ngồi trên xe phi hành thú, Từ Lam Chi với Cố Thanh Âm mỗi người ngồi một đầu, không thèm nhìn nhau.
"Từ đạo hữu không có việc gì sao?" Cố Thanh Âm cảm thấy kỳ lạ, Từ Lam Chi này nhìn nàng không vừa mắt.
Sao còn tự tìm ngược, một hai đều nhất định phải cùng đi thành Phong Vũ.
"Ta đi cùng Thẩm đạo hữu không phải là được sao?" Cố Thanh Âm do dự mở miệng.
Thật ra trong lòng nàng rất hy vọng, Từ Lam Chi nghe được lời này liền tức giận mà nhảy khỏi xe thú, sau đó bỏ đi, như thế thì nàng không phải nhìn gương mặt này của Từ Lam Chi nữa, cũng có thể cảm thấy nhẹ nhàng hơn.
Từ Lam Chi liếc mắt nhìn Cố Thanh Âm một cái, có lẽ là hiểu ý của Cố Thanh Âm, hắn hừ lạnh một tiếng, "Ngươi tưởng ta là vì ngươi sao? Bây giờ trong người Diễn Chỉ vẫn có thương tích. Chuyện của ngươi ta có thể mặc kệ, nhưng Diễn Chỉ không giống ngươi."
Cố Thanh Âm nghẹn lời, nàng nói: "Lần trước ở hồ Bách Ẩn Từ đạo hữu bị thương đã tốt rồi sao?"
"Tốt rồi." Từ Lam Chi không hiểu, lúc này Cố Thanh Âm nhắc đến chuyện ở hồ Bách Ẩn làm gì.
Nhưng trực giác nói cho Từ Lam Chi biết, Cố Thanh Âm mở miệng ra thì đều không nói được chuyện gì tốt cả.
"Nếu đã tốt rồi, sao Từ đạo hữu còn không ở tông môn chờ. Từ đạo hữu phong thần tuấn tú như vậy, ra cửa mà không bảo vệ tốt bản thân thì rất có thể dễ dàng bị ma nữ bắt được a!"
"Ngươi!" Từ Lam Chi thực tức giận!
Hắn biết ngay mà, một khi người phụ nữ này đã mở miệng thì không bao giờ nói ra được lời nào hay cả!
"Lam Chi, thôi thôi!" Thẩm Diễn Chỉ thấy Từ Lam Chi đang bạo nộ ở bên cạnh, sợ hắn sẽ đột nhiên rút kiếm ra mà chém Cố Thanh Âm. Như thế thì hắn cũng không có cách nào để đối mặt với sư phụ cả.
Thẩm Diễn Chỉ suy tư một chút, mở miệng nói: "Lam Chi, hay là thế này đi, ngươi đi về trước, ta đi cùng Cố đạo hữu là được. Chỉ đi nửa ngày, hẳn là sẽ không có việc gì đâu."
"Không!" Đôi mắt Từ Lam Chi vẫn luôn nhìn Cố Thanh Âm, hắn biết, nếu chính mình mà xuống xe ở chỗ này, như thế thì sẽ trúng quỷ kế của người phụ nữ này, cho nên hắn muốn kiên trì đi cùng bọn họ.
Nhưng mà hắn có chút không rõ.
Từ Lam Chi cau mày nhỏ giọng hỏi Thẩm Diễn Chỉ, "Diễn Chỉ, vì sao Phụng Ngôn chân quân lại bảo ngươi bảo vệ người phụ nữ này?"
Thẩm Diễn Chỉ: "....." Hắn cũng không biết nên nói như thế nào với Từ Lam Chi, sư phụ hắn cũng không công khai quan hệ của hắn với Cố Thanh Âm, hắn cũng không tiện nói việc tư của sư phụ ra.
Nhưng mà dù cho Từ Lam Chi có nhỏ giọng nói thì lời này vẫn bị Cố Thanh Âm nghe được, nàng nói: "Liên quan gì đến ngươi!"
"Hừ!" Sau khi Từ Lam Chi nghe thấy Cố Thanh Âm nói thì bất mãn hừ lạnh một tiếng. Hắn bất mãn nói: "Ai biết ngươi dùng thủ đoạn gì?"
"Ngươi quản được ta sử dụng thủ đoạn gì sao?" Cố Thanh Âm quay mặt qua chỗ khác, không hề nhìn Từ Lam Chi.
Đột nhiên, nàng nghĩ tới cái gì đó, lấy ra một con dao nhỏ từ trong túi Càn Khôn của mình ra.
Vừa thấy con dao này, từ Lam Chi liền rất rối rắm nói: "Ngươi lấy cái này ra làm gì?"
"Đúng vậy!" Cố Thanh Âm rất nghiêm túc, "Thanh pháp khí này, ta đã thử qua, một nhát là đứt. Ta tin tưởng nếu lần này ở thành Phong Vũ gặp được ma nữ, thì con dao nhỏ này nhất định có thể giúp các ngươi tự cung thành công, nó sẽ không dễ gãy nữa."
Từ Lam Chi tức nghẹn, nghẹn đến mức đỏ mặt, ngại có Thẩm Diễn Chỉ ở đây, hắn chỉ có thể nén lại lửa giận nói: "Cố đạo hữu, con dao này ngươi vẫn là giữ lại đi, sao ngươi lại nghĩ chỉ có mỗi ma nữ làm ra loại chuyện này vậy, nhỡ đâu là cái nam ma đâu?"
Từ Lam Chi nhìn Cố Thanh Âm hỏi: "Nếu nam ma bắt Cố đạo hữu đi, thì Cố đạo hữu ngươi phải làm sao đây?"
Cố Thanh Âm cảm thấy Từ Lam Chi nói vậy cũng đúng, liền đem con dao cất đi.
Nàng trả lời nói: "Ngươi yên tâm đi, nếu là cái nam ma, ta sẽ khuất phục!"
Từ Lam Chi: ".....???"
Thẩm Diễn Chỉ: ".....???"
***********************
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT