Dùng cách của hoa sen ăn miếng trả miếng

“Bộ em còn gì để nói với bọn họ hả?” Nhiễm Thuật kẹp điện thoại ngay bả vai, sau đó dùng đồ khuấy, đảo đồ ăn đóng hộp cho mèo. Cậu lấy nó ra một cách điêu luyện rồi đổ một lượng nước vừa phải vào, tiếp theo đổ vào bát ăn rồi đặt ở một vị trí cố định.

Sau khi đặt xuống, một con mèo đen từ trong hộc tủ nhảy ra ngoài. Lúc tiếp đất, nó giãn cơ thể một chút, kế đó ung dung chậm rãi đến gần bát ăn cơm.

Thân thể nhẹ nhàng, bước đi lặng lẽ, thướt tha như tinh linh giữa màn đêm.

Nhiễm Thuật xem mèo đen ăn cơm, cuối cùng vẫn nhấc máy nói tiếp: “Nếu họ quan tâm đến suy nghĩ của em thì sẽ không bao giờ làm ra chuyện khiến em tức giận. Giờ còn bảo em lên công ty tìm tên kia á? Huênh hoang gớm, định chờ em xin lỗi hả?”

“Haizz, hiện thực là thế đấy. Giờ em không có độ phủ sóng nên không đoàn làm phim nào chịu nhận em cả. Thỉnh thoảng em cũng nên lùi một bước đi.” Anh Lưu bất đắc dĩ thuyết phục.

“Không bao giờ. Cùng lắm thì em giải nghệ, chứ bắt em chịu thiệt hả, nằm mơ nhé.”

Quả thật Nhiễm Thuật không quan tâm lắm.

Cậu đã từng nổi tiếng, từng leo lên đỉnh cao, thậm chí có cả tác phẩm nổi danh.

Thà giải nghệ một cách thoải mái còn hơn là ở lại để người người khinh thường.

Dù sao thì… nhà cậu giàu mà, lại có quyền có thế.

“Được rồi, để anh giúp em nói với họ.” Anh Lưu không làm khó cậu nữa, thế là đổi chủ đề nói chuyện: “Vài ngày nữa trong công ty tổ chức tiệc mừng đón chủ tịch mới. Anh không biết em thế nào nhưng đến lúc đó bắt buộc phải tham dự đấy, nghe chưa.”

“Em biết rồi. Hôm đó em nhất định sẽ ăn diện thật đẹp.” Đã lâu rồi Nhiễm Thuật chưa hỏi về chuyện ở công ty. Cậu loáng thoáng nghe thấy công ty sắp bị thu mua nhưng không nghe kỹ lắm. Dù sao ngay cả tên của vị chủ tịch bí ẩn kia mấy người đó cũng không nhắc đến.

Sau khi cúp điện thoại, cậu ngồi xổm rồi vỗ tay với mèo đen: “Đại Ca, lại đây ôm cái nào.”

Mèo đen tên là Đại Ca, là thú cưng của bạn thân cậu. Mỗi lần ra nước ngoài thi đấu, cậu ấy đều gửi cậu nuôi hộ.

Đáng buồn là… Đại Ca không quan tâm đến cậu lắm.

Xơi xong đồ hộp, Đại Ca bố thí cho cậu một ánh mắt rồi lười biếng rời đi.

Nhiễm Thuật đành bước về phía sô pha vùi mình vào lớp đệm mềm mại. Cậu lấy điện thoại đăng nhập vào Weibo.

Xong.

Mật khẩu Weibo đã bị đổi rồi.

Cậu đăng nhập vào tài khoản clone rồi lướt lướt một chút, quả nhiên lại xuất hiện một trận war nảy lửa.

Các Cháu Gái Lớn bày tỏ, mặc dù tính cách Nhiễm Thuật hơi xấu nhưng từ trước đến nay cậu không vô duyên vô cớ mắng ai bao giờ. Nếu không đụng vào cậu, cậu cũng không đáp trả Tô Điểm Điểm như thế.

Fan của Tô Điểm Điểm lại bày tỏ rằng Nhiễm Thuật không có tí phẩm chất nào. Cậu dám công khai nhắm vào Tô Điểm Điểm ngay tại chương trình, còn đanh đá mỉa mai thấy rõ. Nghệ sĩ ác độc như vậy tốt nhất nên rời khỏi giới giải trí thì hơn.

Fan nhà Tô Điểm Điểm chứng minh quan điểm của mình ngay lập tức. Không lâu sau, hashtag #Nhiễm_Thuật_cút_khỏi_giới_giải_trí nhanh chóng leo lên hot search, thậm chí chễm chệ nằm ngay vị trí đầu.

Tô Điểm Điểm đăng một bài Weibo làm sự việc bùng nổ lần nữa ngay và luôn.

Tô Điểm Điểm: Tiền bối chỉ nói đùa trên chương trình thôi, các bạn đừng đẩy chuyện sang góc độ thước đo của nhân phẩm nữa. Mình hy vọng các bạn tỉnh táo nhìn nhận vấn đề.

Dưới bình luận đều đang bất bình thay cậu ta. Và hầu hết các bình luận leo top đều thuộc về các fan cứng.

[Ahiuhiu, Điểm Điểm bị bắt nạt như vậy mà còn ra nói đỡ cho tiền bối chứ. Anh tốt bụng quá.]

[Điểm Điểm à, anh đừng có nói đỡ cho tên thối tha đó. Anh ta không xứng]

[Không phải bọn tôi nâng cao quan điểm mà là Nhiễm Thuật cũng quá khác thường rồi. Thế này mà cũng là đàn anh lão làng mê hoặc chúng sinh sao]

[Xin hãy đón chờ album sắp ra ngày 27/4 của Điểm Điểm ạ. “Núi cách biển” mang bạn đến với tiên cảnh nhân gian]

Nhiễm Thuật nhìn một lát rồi nhếch mép cười.

Thằng nhóc này… quả nhiên biết cách diễn bạch liên hoa*.

(*)


Cậu mặc thêm một cái áo khoác len sọc đen trắng rồi ra khỏi nhà. Vừa đi về phía thang máy vừa mở Wechat nói: “Giúp tao nhấn nút thang máy đi, tao đến nhà mày này.”

Nói xong cậu bước vào thang máy, nhìn số tầng ngày càng tăng lên, đến số 25 thì dừng lại.

Cậu ở chung cư có thiết kế thang máy mở là vào nhà luôn, cửa mở ra là đến nhà bạn thân.

Kiều Thuyền Quy nắm khung cửa nhìn qua, sau khi xác nhận Nhiễm Thuật đã vào nhà mới quay lại phòng bên trong một lần nữa, cao giọng giải thích: “Tao đang livestream nhé.”

Kiều Thuyền Quy là một beauty blogger nổi tiếng.

Ban đầu hắn cũng là thực tập sinh giới showbiz. Tuy nhiên debut không được thuận lợi lắm nên sau này chuyển nghề sang livestream làm đẹp, ấy thế mà lại nổi tiếng trong một nốt nhạc.

Lúc này đây, trên mặt hắn đang makeup một nửa, hai bên mặt không giống nhau. Hiển nhiên là đang lấy mặt mình làm mẫu, một bên là kỹ thuật đúng, một bên là kỹ thuật sai.

Nhiễm Thuật theo Kiều Thuyền Quy vào phòng rồi ngồi ở một bên. Nửa vai vô tình lọt vào ống kính.

Bão bình luận lập tức náo nhiệt vô cùng.

[Ai vậy, ai vậy?]

[Là Nhiễm Thuật đúng không?]

Kiều Thuyền Quy cầm chì kẻ mày lên, nhìn vào ống kính nói: “Đúng rồi, là Cao lương của mọi người đó.”

[Mau mau bảo Cao lương lộ mặt đi]

[Chú A A A! Thì ra hai anh vẫn chơi thân với nhau như thuở nào. Em mừng lắm!]

Kiều Thuyền Quy tiếp tục nhìn vào máy quay kẻ lông mày, đồng thời cất tiếng: “Đúng vậy nha. Mặc dù nhóm giải tán nhưng tình anh em thì vẫn còn nguyên.”

[Thuyền Nhi ơi, anh ta vừa công kích hậu bối cùng công ty đấy anh biết chưa? Anh cách xa anh ta ra chút! Chạy ngay đi!]

Giờ làm việc và nghỉ ngơi của Kiều Thuyền Quy là của người âm. Sau khi thức dậy hắn bắt đầu livestream luôn nên không biết màn đấu khẩu giữa Nhiễm Thuật và bên kia. Vì thế hắn bèn nhỏ giọng hỏi cậu: “Mày lại gây chuyện gì nữa rồi?”

Nhiễm Thuật hời hợt trả lời: “Cũng có gì to tát đâu. Mày yên tâm, tao không gây sự trước.”

“Cũng phải, không chủ động dây vào mày, mày còn chả thèm bố thí người ta nửa con mắt nữa là.”

Kiều Thuyền Quy lầm bầm xong thì quay lại nói với ống kính: “Yên tâm đi, Nhiễm Thuật là người tôi tin tưởng, cậu ấy rất biết quan tâm người khác. Năm đó tôi suýt nữa giải nghệ, chính cậu ấy còn chạy đôn chạy đáo giúp tôi tìm tài nguyên. Đáng tiếc là tôi không đủ tài năng, tôi không thể gượng dậy được nhưng vẫn không thể quên lòng tốt của cậu ấy.”

[Tại sao Nhiễm Thuật không chịu lộ mặt vậy?]

[Anh ấy đang nhắn tin với ai thế?]

Kiều Thuyền Quy xem bão bình luận, hỏi Nhiễm Thuật: “Giữa chừng xuất hiện trong livestream của tao mà không chào hỏi fan tao hả?”

“Tao đang mò mật khẩu Weibo.”

Kết quả là Nhiễm Thuật không thành công. Cậu đặt điện thoại sang một bên, giúp Kiều Thuyền Quy livestream đến tận hai giờ sáng.

Nhiễm Thuật bị bế lên hotsearch không những không biến mất mà còn đi phát sóng trực tiếp. Nhờ thế thu hút rất nhiều người đến xem.

Lần này còn giúp Kiều Thuyền Quy nhận được rất nhiều quà cảm ơn, số lượng tăng lên mấy lần so với bình thường.

Livestream kết thúc, Kiều Thuyền Quy tắt tất cả các thiết bị xong, duỗi lưng một cái, cảm thán: “Mày lưu lạc đến độ phải dùng livestream của tao để đính chính hả?”

“Không phải chỉ là bạch liên bông thôi sao? Cậu ta làm được, tao cũng làm được.” Nhiễm Thuật cười, nhún vai với Kiều Thuyền Quy, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi sự việc.

“Tao làm ổn không? Không hề giả trân chút nào đúng không?”

“Ờ phải rồi, vừa nãy kỹ thuật của mày đã đạt đến level đỉnh cao của kiếp người ấy.”

“Biến mau, mày mỉa mai khả năng diễn xuất của tao mấy năm rồi đấy.” Kiều Thuyền Quy đẩy cậu đến thang máy, dường như nhớ đến cái gì đó nên hỏi: “Mày với anh bạn trai cũ chủ tịch kia…”

“Hai năm rồi chưa liên lạc nữa. Chắc lần này chấm dứt hoàn toàn rồi.”

“Chia buồn với mày.”

“Cũng chẳng có gì to tát!” Nhiễm Thuật bước vào thang máy, nhíu mày với hắn: “Quà… nhớ chia cho tao một phần đấy.”

Kiều Thuyền Quy nhìn cửa thang máy đóng lại, không biết nên mắng Nhiễm Thuật cái gì.

Cuối cùng chỉ có thể làu bàu một câu: “Quỷ tham tiền.”

Nhưng mấy ai lại chê tiền nhiều chứ?

*

Sau sự cố này, Nhiễm Thuật vẫn luôn luyện tập không ngừng, lần đầu xuất hiện ở công ty là vào bữa tiệc.

Chuyện lần trước cậu không thể đăng Weibo giải thích mà chỉ có thể nói mấy câu qua livestream, giải thích qua loa tình huống này.

Mặc dù không nói nhiều nhưng cũng là một cách để cứu vãn.

Thứ nhất, cậu không chủ động gây sự.

Thứ hai, công ty đổi mật khẩu Weibo của cậu. Việc làm này rõ ràng đang chèn ép cậu và dồn sức bảo vệ Tô Điểm Điểm.

Thứ ba, Nhiễm Thuật không phải loại người sẽ chèn ép người mới. Rất nhiều nghệ sĩ đã từng được Nhiễm Thuật giúp, trong số đó có khá nhiều người vẫn còn nổi tiếng đến tận hôm nay.

Điều này lại khiến Tô Điểm Điểm biến thành trung tâm dư luận lần nữa.

Sau này, công ty cố gắng quanh co, nhưng càng cố lại càng bị phát hiện.

Quả nhiên là không có phát thông cáo báo chí minh oan cho Nhiễm Thuật, tất cả chỉ toàn để bảo vệ cho Tô Điểm Điểm. Đúng là kiểu có mới nới cũ*.

(*)


Nhiễm Thuật lặng yên ở phía sau thế mà lại lấy được sự đồng tình của mọi người.

Điều này dẫn đến việc Nhiễm Thuật vừa xuất hiện ở công ty đã bị chặn lại ở phòng nghỉ.

Công ty đã nhờ một vị lãnh đạo ra mặt để tạo áp lực cho cậu.

Trạng thái của Nhiễm Thuật vẫn bình thường như mọi ngày, mấy người kia nói một câu cậu đáp trả mười câu như một cái súng máy được thông nòng, không hề có thái độ mềm mỏng..

Kết quả mấy người kia bị cậu chửi đến tè ra quần, chật vật rời đi.

Nhiễm Thuật còn cười híp cả mắt, tạm biệt ra tận cửa: “Anh Cao đi chậm thôi, lần sau đừng mặc âu phục kiểu này nữa nhé. Đã béo rồi mặc kiểu này, với cái bụng kia của anh, ai đứng xa còn tưởng anh bế theo đứa nhóc nào á.”

Anh Cao tức đến nỗi tăng huyết áp, mắt tối sầm lại sau đó lăn ra đất.

Có người tới đỡ anh Cao, trách cứ Nhiễm Thuật: “Sao cậu lại làm thế với anh ấy chứ?”

“Em có làm gì đâu, anh ấy nói không lại em nên tức thôi mà.” Nói xong lại nhìn sang bên cạnh, hô lên: “Ơ sếp mới đến kìa!”

Anh Cao mới vừa đây còn ngã lăn ra đất không dậy nổi, thế mà trong nháy mắt đã kịp bật dậy, đứng lên nhìn xung quanh. Nhưng không thấy ai cả.

Gã tức run người nhưng không nói gì, được người ta dìu đi.

Nhiễm Thuật nhếch miệng cười sau đó đi theo trợ lý đến hội trường. Qua chỗ rẽ, cậu thấy có mấy người đang đứng bên kia tấm màn che.

Cậu nhìn về phía người bắt mắt nhất, tấm màn che mỏng nên cậu có thể lờ mờ nhìn thấy người kia đang mặc vest ba mảnh, dáng đứng uy nghiêm, khí chất vượt trội.

Ánh mắt cậu lướt qua quần màu đen và giày da của người kia mấy lần, sau đó cậu nhướn mày.

Đây chuẩn gu của cậu rồi.

Thân hình cao to, âu phục phẳng phiu, vòng eo này, dáng người tam giác này…

Quá tuyệt.

Cậu không chịu được phải lầm bầm: “Ai vậy? Người mới à?”

Thậm chí khúc cuối còn nhỏ giọng bổ sung một câu: “Y hệt tên ex ngu xuẩn kia của anh, giới giải trí rất thiếu kiểu người này.”

Trợ lý của cậu đứng cạnh nhưng không nghe rõ câu thứ hai, chỉ biết lúc quay lại thì chân bước hụt một nhịp.

Người đàn ông cao to tuấn tú kia thật sự dễ khiến người hiểu nhầm anh thành nghệ sĩ.

Cảm giác chỉ cần anh xuất hiện là sẽ thu hút vô số ánh nhìn của người xung quanh. Thế nhưng khắp người anh lại tỏa ra khí chất lạnh lẽo, như thể anh vốn được sinh ra ở một nơi cao và lạnh giá, rất khó tiếp cận.

Lúc đó, trợ lý thấy Nhiễm Thuật đột ngột hoàn hồn, sau đó dừng lại.

Trợ lý cũng dừng bước theo.

Lúc này Nhiễm Thuật vừa hay đi qua tấm màn che kia, có thể thấy rõ người sau đó.

Cậu bèn quay đầu lại. Dưới ánh đèn pha lê rực rỡ, cậu thấy một người đàn ông cũng đang quay lại nhìn cậu, bốn mắt nhìn nhau rất tiện.

“Á đù…” Nhiễm Thuật thốt lên.

Không phải là giống nữa mà anh ta chính là ex của cậu thật.

Tang Hiến đứng dưới ánh đèn, bờ vai của anh được bao quanh bởi một vòng ánh sáng, trông giống hệt như mặt trời.

Vẫn luôn là vẻ mặt không chút rung động nào của anh, như thể có nhìn thấy Nhiễm Thuật anh cũng không hề ngạc nhiên chút nào, chỉ nhàn nhạt đứng đó nhìn cậu.

Vóc người Tang Hiến rất cao, từ khi là học sinh ban thể dục cơ thể anh đã tráng kiện vậy rồi. Năm tháng qua đi, vóc dáng này không những không biến chất mà trông còn áp lực hơn.

Mặc suit thế này khiến anh kiềm lại nét kiêu căng nhưng lại tăng thêm sự lạnh lùng.

Anh có đôi mắt phượng trời sinh, mắt một mí, sống mũi cao và môi mỏng.

Giờ đây, đôi môi này nhếch lên, toát lên phong thái không giận mà vẫn mang lại uy nghiêm.

Ánh mắt anh lướt qua người Nhiễm Thuật, sau đó thu về rất nhanh.

Nhiễm Thuật nhìn là biết, không cần hỏi ai cũng thông đây chính là vị chủ mới kia.

Con trai út nhà tài phiệt muốn kiếm một chút từ ngành giải trí, tình cờ lại mua lại công ty của ex. Ngày hôm nay, ngay lúc này, bọn họ lại gặp nhau ở đây.

Má!

Có ma mới tin.

Chắc chắn là Tang Hiến tới đây vì cậu.

Nhiễm Thuật muốn cởi giày ném vào người anh quá!

***

Tác giả có lời muốn nói:

Nhiễm Thuật: Đồ chó, thì ra anh không thể buông tay em.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play