Hai tên sống sót khi nghe tên cầm đầu ra hiệu, bọn chúng lao tới Karl.
Karl nhàn nhạt nhìn hai tên sống sót, hắn thả túi thịt của mình xuống.
Khi hai thanh đại đao sắp chém xuống đầu của hắn, hắn tiến về phía trước một bước đồng thời đoản kiếm xuất hiện trên tay trái của hắn.
Xoẹt !!
Một tên sống sót chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã thấy cánh tay của mình bay lên không trung.
Tên còn lại sửng sốt, hắn giật mình lúc thì đã thấy một con dao nepal cắm sâu vào cổ họng của hắn.
A....aa..!!
"Cánh tay của ta." Tên sống sót lăn lộn trên đất, máu tươi cuồng phún từ vết thương, ánh mắt hắn oán độc nhìn cái thân ảnh đang đứng bên cạnh mình.
Karl xử lý hai tên sống sót nhẹ nhõm, tốc độ của những người này chậm hơn rất nhiều so với bầy sói.
Tên sống sót còn nằm trên đất đau đớn nhìn vết thương trên cánh tay của mình bỗng một mũi kiếm xẹt qua cổ họng của hắn.
Xử lý xong hai tên sống sót, Karl nhìn lại đám người còn đang đứng trước mặt của mình.
Tên cầm đầu giật mình, hắn nhìn tốc độ phản ứng của Karl, biết hắn là một cái tên không dễ trêu chọc.
"Hiểu lầm, đều là hiểu lầm." Tên cầm đầu vội vàng đè ép cảm xúc của mình lại.
Karl lắc đầu, bình thường hắn có thể nhẫn nhịn được nhưng đám người này dám đánh chủ ý lên chiến lợi phẩm của hắn.
Nếu như hắn bỏ qua lần này thì sẽ còn có những trường hợp tương tự khác.
"Một cái cũng đừng chạy."
Tên cầm đầu đang giải thích thì bỗng thái độ của hắn thay đổi, hắn có thể mềm cũng có thể cứng, nhưng mà hắn cũng không phải loại dễ trêu chọc.
Hắn gầm lên.
— QUẢNG CÁO —
"Ngươi con mẹ nó đừng tưởng ta sợ ngươi.
Anh em xông lên, hắn chỉ có một người."
Đám người còn lại lao đến Karl.
Karl tuy có thể xử lý được một hai tên, nhưng bốn người cùng lao đến một lúc, dù hắn có linh hoạt đến mấy cũng khó tránh khỏi quần ẩu.
Hắn lui lại thủ thế, khi đám người lao đến hắn dùng một góc độ quỷ dị vặn vẹo thân mình tránh thoát những đòn tấn công.
Trong tay hắn con dao nepal lần lượt xuyên qua đám người.
Hắn nhắm ngay những động mạch chủ của những tên sống sót.
Máu tươi cuồng phún, một số tên bị cắt động mạch, cánh tay rũ xuống.
Phế mất sức chiến đấu của bọn chúng, Karl nhanh tay đâm thẳng đoản kiếm của mình vào ngực của một tên còn lại.
Một tên sống sót sơ hở, Karl nhanh tay nhắm ngay sau gáy của tên sống sót chém xuống khiến hắn gục ngay tại chỗ.
Xử lý xong đám người, hắn thu thập vũ khí của bọn chúng.
Bốn cái ba lô hạng nhẹ, hai gùi tre và một số công cụ hỗ trợ khác.
Hắn thu thập hết tất cả vũ khí của bọn chúng rồi quay trở về khu căn cứ.
Karl tìm đến một cửa hành vũ khí thanh lý đống đồ của những tên sống sót.
Sau đó hắn chậm rãi về phòng trọ của mình, cây đoản kiếm hắn mang theo đã bị mẻ, chất liệu được làm bằng sắt của thanh kiếm không chịu nổi cường độ săn giết mấy ngày này của hắn.
Hắn cần một vũ khí tốt hơn.
Buổi tối, khi tất cả mọi người đều chìm vào giấc ngủ, một số thương nhân chợ đen vẫn còn hoạt động.
Karl chậm rãi đi ra khỏi nhà trọ.
Hắn cẩn thận lẫn vào trong bóng tối, mục tiêu của hắn là thương hội.
Bóng đèn lờ mờ.
Trong hắc ám xuất hiện một cặp mắt màu vàng óng đang lặng lẽ theo dõi đám lính canh đi tuần.
Karl nhẹ nhà nâng nhẹ cửa sổ, hắn không phát ra một tiếng động lặng lẽ tiềm hành xung quanh sảnh của thương hội.
Ngoại trừ một số thầy tu còn ngồi đọc kinh ở phía sau, hầu hết lính canh ở đây chỉ có một tên đứng gác cổng.
Thấp người bước chân hắn như mèo, lần lượt tìm xung quanh.
Ánh mắt của hắn quét qua những cái rương gỗ phía sau quầy.
Hắn thả chậm nhịp nhở của mình lặng lẽ đến nơi của tên nhân viên đang ngủ.
Xoẹt!!
Một bàn tay robot bóp miệng của tên nhân viên lại đồng thời lưỡi dao lướt ngang qua cổ của hắn ta.
— QUẢNG CÁO —
Ách...!Ách..!
Trong lúc xử lý tên nhân viên, Karl lục lọi một hồi, đa số thương hội ở đây tập hợp một số khế ước bảng nhiệm vụ, ngoài giấy tờ, một số ma thạch cũng bị hắn tìm thấy.
Bỗng nhiên trong góc quầy có một số kim loại lóe sáng lên, Karl ngạc nhiên, những kim loại này giống như được làm từ hợp kim, bọn chúng được thu thập bởi các mảnh vỡ của sao băng.
Hắn nhìn dòng chữ có ghi meitou.
Hắn không suy nghĩ nhiều, thuận tay bỏ hết vào ba lô, hắn nhìn đồng hồ, bây giờ là 3 giờ 40 phút.
Còn hai mươi phút nữa là thay phiên trực.
Hắn lặng lẽ chui cửa sổ leo ra ngoài biến mất trong bóng đêm.
Sáng hôm sau.
Karl tìm đến nhà trọ nơi những tên Shinobi tụ tập.
"Thứ này các ngươi có thu không, nó là bất hợp pháp." Karl vào thẳng vấn đề, hắn quá quen thuộc với tác phong làm việc của Shinobi.
Tên áo đen xem xét một lúc, hắn không chắc định giá được vì kiến thức của hắn khá hạn hẹp.
Hắn nói.
"Ngươi chờ một chút, ta gọi đội trưởng."
"Được rồi."
Karl gật đầu, khoảng chừng mười phút sau, tên đội trưởng đi xuống sảnh, hắn nói thứ này rất hiếm, ngoại trừ thu thập ở các vùng phế tích hầu như không có những thứ này.
"Khoảng mười lăm ngàn cats, chỉ là một phần nhỏ nhưng thứ này ta có thể lấy giá một trăm phần trăm."
Karl gật đầu, một số thứ khác bọn hắn đều thu mua lại năm mươi phần trăm, thứ này một trăm phần trăm xem ra nó rất hiếm.
"Ta cần một thanh đoản kiếm, chất liệu tốt một chút, hoặc chủy thủ vẫn được."
Karl suy nghĩ chốc lát rồi nói với tên dẫn đầu.
Tên dẫn đầu gật đầu, hắn lôi trong một cái bọc quấn đầy các loại binh khí.
Karl lựa chọn một hồi, hắn cầm thanh ninja blade tương đối thuận tay.
Hắn gật đầu nói.
— QUẢNG CÁO —
"Ta sẽ lấy thanh này."
"Được rồi, nơi này là bảy ngàn cats." Tên đội trưởng lôi trong túi một bọc tiền rồi ném cho Karl.
Hắn phất tay kêu một số tên thu thập đống bừa bộn trên bàn.
Sau khi giao dịch với tên đội trưởng xong, Karl đi dạo chợ đen, hắn tìm kiếm một số công cụ hỗ trợ thì đột nhiên thấy một thương nhân mang theo một bầy gia súc.
Đa số trong đó có một số vật cưỡi.
Karl thấy nhiều, nhưng chưa thấy một số loại như vậy hình dáng của nó khá giống những con dê, nhưng sừng của chúng được uốn cong thành hình xoắn ốc, to gấp ba lần những con dê bình thường.
Hắn hiếu kì lại hỏi: "Những con này là gì?"
Tên thương nhân thấy có khách hỏi thăm, hắn mỉm cười nói.
"Vâng, chúng là những con dê núi bình thường, sau khi biến dị, chúng được các thương nhân vùng Hive lai tạo, ngoài việc cung cấp sữa thì chúng nó cũng có thể cưỡi.
"Bao nhiêu tiền một con, có những chú ý gì sao?"
"Hai ngàn cats một con, chỉ cần thả cho bọn chúng tại những bãi cỏ là được, sinh vật này sau khi biến dị vẫn không đổi tập tính."
Karl gật đầu.
Hắn cần đi về hướng tây nam, mặc dù những ngày này thực lực của hắn tăng lên mạnh mẻ, nhưng hắn vẫn cần tập huấn.
"Đây là tiền của ngươi." Karl trả số tiền cho tên thương nhân.
"Cám ơn ngài, chúc ngài may mắn."
Sau khi tìm hiểu kĩ về tập tính của con dê biến dị, hắn leo lên chạy thử, tốc độ cũng khá nhanh so với những con ngựa, ưu điểm của nó có thể leo những mõm núi đá cao mà những con ngựa không làm được.
Karl trở về phòng trọ của mình, trong hai tuần này hắn hầu như đã thích ứng năng lực nhìn chậm sự vật của mình, tốc độ thân thể của hắn đã theo kịp phản ứng thần kinh của mình, hắn không còn chật vật như lúc đầu nữa..