Karl trói chân tên kia lại, ngồi nghĩ ngơi một chút, trong lúc chờ đợi tên kia tỉnh dậy.
Tên Outlaw mở mắt, muốn chạy trốn nhưng khi hắn bước đi thì bị vấp bởi khóa chân.
Bobby nghe tiếng động, hắn quay đầu lại thì tên Outlaw đang cố gắng chạy thoát.
Hắn vội vả chồm lên định đuổi theo thì thấy Karl đã đi đến đó.
Karl theo sau, hắn dùng cây Blunt vụt ngay chân của tên Outlaw khiến đối phương gục xuống tại chỗ.
"Ngươi muốn chạy sao, nếu ngươi muốn ta sẽ cho ngươi phơi thây như những đồng bạn của ngươi." Karl đội chiếc mũ sắt, tấm mặt nạ sắt che kín khuôn mặt của hắn chỉ để lộ hai con ngươi vàng óng.
Tên Outlaw quay lại vung tay đấm một quyền lên mặt Karl.
Nhưng Karl nhanh tay hơn, hắn tránh sang một bên dùng cánh tay trái chộp vào cổ tay của tên Outlaw kéo về phía sau rồi đạp một phát ngay lưng.
Cú đạp khiến tên Outlaw văng xa ra năm sáu mét khiến hắn gần như bất tỉnh.
"Đứng lên đi tên nô lệ, ngươi sẽ không thoát được đâu." Karl chậm rãi đi tới.
Tên Outlaw nhìn Karl với con mắt oán độc, hắn phun một bọt máu trộn lẫn vài mảnh thịt ra trên cát, từ từ bò dậy và bước đi.
Sau hơn nữa giờ di chuyển trên sa mạc, ở xa xa có một khu căn cứ.
Giữa quảng trường được đặt những chiếc lồng sắt đen cao hai mét rộng một mét, trong những chiếc lồng là một số tên bị bắt ở nhiều khu căn cứ khác nhau.
Nơi đây không gọi là căn cứ, nó là tiền đồn.
Một trại tập trung được quản lý bởi những thương nhân buôn nô lệ, một số thương nhân nô lệ hoặc những thủ lĩnh cần người làm công sẽ tới đây mua và bán để phục vụ cho căn cứ của mình.
Karl dẫn theo tên nô lệ đi tới tiền đồn, ở cổng ra vào của tiền đồn luôn tấp nập những thương nhân đến đây bán nô lệ hoặc sẽ có một số quản lý của các khu căn cứ ở chỗ này mua nô lệ.
Tất cả các thợ săn hoặc thương nhân nô lệ đều mang trên đầu một mũ sắt bọc kín mặt chỉ chừa lại hai con mắt như mũ của kỵ sĩ.
Khi Karl đi qua cổng, tên gác cổng thấy Karl và Bobby dẫn theo một nô lệ thì chặn lại và hỏi:
— QUẢNG CÁO —
"Các ngươi dừng lại, Tên này là ai?" Tên lính gác chỉ tay vào Bobby.
"Hắn là một thương nhân được ta thỏa thuận để đến xem mặt hàng, hắn không thích tên nô lệ ta mang theo cho lắm nên ta dẫn hắn tới đây để lựa chọn." Karl nói.
Tên lính gác nhướng mày nhìn chằm chằm Bobby.
Hắn cũng không quá để ý, chỉ chặn lại hỏi như một thủ tục mà thôi.
Bobby khi bị hắn nhìn thì hoảng sợ, nhưng rất nhanh Bobby trấn định, một tố chất cần thiết của một thương nhân cần phải có, Bobby nói:
"Tên này quá ốm yếu, ta cần mua một số tên để tùy tùng cho đoàn thương nhân của ta." Bobby chỉ vào tên Outlaw đang bị trói.
Tên lính gác không nói gì, hắn chỉ gật đầu rồi cho qua.
Sau khi vào trong quản trường tại một bàn đăng kí, phân tích thì Karl dừng lại hỏi: "Tên này bao nhiêu? Giám định một chút." Hắn chỉ về tên Outlaw.
Một gã mắt diều dâu, con ngươi hình viên đạn chỉ lộ ánh mắt liếc nhìn về hướng mà Karl chỉ.
Hắn hỏi: "Thế lực nào?"
"Là bọn Outlaw, không rõ thế lực." Karl đáp.
Tên mắt diều hâu phất tay ra hiệu cho tên bên cạnh xách tên Outlaw kia nhốt vào trong lồng sắt.
"Sáu ngàn cats, không thể hơn được." Hắn nói.
Karl nhướng mày nhìn lại hắn: "Không phải mười ngàn sao? Dù sao đó cũng là cái giá thấp nhất rồi, tại sao chỉ có sáu ngàn, ngươi đùa ai đây." Karl chỉ vào một cái bản niêm yết giá có ghi cụ thể các thế lực.
"Hắn đã bị thương, một số xương đã gãy.
Đó là chi phí để trị liệu tên kia có thể hoạt động một cách bình thường." Tên mắt diều hâu thong thả nói.
"Tám ngàn, được thì ta sẽ quay đầu đi."
— QUẢNG CÁO —
"Người anh em, ngươi đừng quá mức như thế, nếu như ngươi không thích lấy tiền thì có thể đập chết hắn cơ mà.
Buôn bán nghề này rủi ro cũng cao lắm, nếu hắn chết tại chỗ này bị thiệt là ta người bên này, ngươi cũng không mất gì." Tên mắt diều hâu có vẻ như không kiên nhẫn cho lắm, hắn nói một tràn rồi ghi chép vào sổ.
Karl suy nghĩ một lát thấy hắn nói đúng nên cũng không có ý kiến gì, hắn cầm tiền rồi đi dạo một vòng quanh quảng trường.
"Cứu ta với, ta có thể làm bất cứ thứ gì, xin hãy giúp ta." Một tên nô lệ thò tay ra ngoài lồng sắt van nài Bobby.
Bọn hắn chỉ nhìn thấy Bobby khác hẳn với những tên đeo mũ sắt.
Bobby quay về hướng phát ra tiếng nói thì vội vàng nói với Karl: "Những tên này làm sao thế, trông ốm đói hơn cả ngươi."
Karl liếc xéo hắn, chỉ cho Bobby thấy những cái giá niêm yết trên thanh lồng và nói: "Nếu như ngươi có điều kiện thì ngươi sẽ mua chúng chứ?"
Bobby nhìn theo hướng Karl chỉ, những con số làm hắn giật bắn cả mình, hắn thì thào: "Con mẹ nó, trông suy dinh dưỡng thế mà yết giá đến mười lăm ngàn, những tên hơi có tí thịt lại nằm khoảng hai mươi đến ba mươi ngàn cats." hắn than thở.
"Vậy mới nói buôn nô lệ giá thành rất cao mà nó lại tỉ lệ thuận với rủi ro.
Nếu ngươi có ý định, thử đổi mặt hàng buôn bán xem như thế nào?" Karl cười cười vỗ vai Bobby.
Tên mập lắc đầu lia lịa nói: "Vẫn là buôn bán linh kiện tốt hơn, mặc dù lãi sẽ rất thấp nhưng nếu kiếm lậu được CPU hoặc lõi AI Core thì sẽ có rất nhiều tiền."
"CPU? Thứ đó ta chưa thấy bao giờ, nghe nói đó là bộ phận kết nối của bốn lõi AI Core.
Một khi bị phá hủy, ngoài trừ AI Core thu thập được hầu hết CPU sẽ bị vỡ nát hoặc bị hỏng." Karl nói.
Bobby gật đầu, hắn cũng cho là như vậy hắn nói: " CPU là bộ vi xử lý của một Robotic, nó bao gồm tất cả kí ức, lịch trình kĩ năng của một con Robot, có một bản khế ước được phát cho tất cả thương hội trong thành phố, đến từ yêu cầu của các nhà khoa học Edge Walkers sẽ trả giá cao cho những ai có được CPU."
Karl ngạc nhiên vội vàng hỏi: "Giá cao là bao nhiêu?"
"Khoảng ba trăm đến năm trăm ngàn cats" Bobby nói.
— QUẢNG CÁO —
"Ôi trời, Làm sao giá lại cao đến như thế?"
Karl thắc mắc, Bobby giải thích là bởi vì nó có chứa một phần công nghệ của hoàng đế Tengu.
Một số nhà khoa học Edge Walkers muốn nghiên cứu công nghệ này, đã từng có một thương nhân ở thành phố Black Desert có được nó và cái giá chạm mốc bảy trăm ngàn cats.
Một con số đủ để các thương nhân điên cuồng, Tech hunter cũng được thành lập khi sự kiện đó xảy ra.
Trong khi hai người trò chuyện thì Karl hỏi Bobby có dự định gì trong thời gian sắp tới, Bobby muốn trở lại thành Sho-Battai để báo cáo với Jack về sự kiện vừa rồi.
Karl đưa cho Bobby một ít tiền để hắn theo một đoàn thương nhân tiến về Sho-Battai.
Karl ở lại tiền đồn, hắn thuê một phòng trọ lên kế hoạch tiếp theo của mình.
Hắn tháo mũ sắt để trên bàn, chậm rãi tiến lại giường.
Nghỉ ngơi một lát, Karl tìm đến một tiệm vũ khí cách nhà trọ hai căn nhà.
"Chào ngài, ta có thể giúp được gì?" Một tên thợ rèn râu ria lỡm chởm ra chào đón.
"Ta muốn hỏi một chút, nơi này ngươi có hộp sửa chữa dành cho robot không?" Karl hỏi.
"Tất nhiên là có thưa ngài, ở đây không thiếu thứ gì, nó chỉ mắc hơn bình thường mười phần trăm như ngài biết đấy, đều là đồ bất hợp pháp." Tên thợ rèn nhe hàm răng vàng khè của mình nói.
Karl gật đầu, sau khi mua bộ sửa chữa, hắn trở về phòng phục hồi lại cánh tay robot của mình.
Sáng hôm sau, Karl mua một bản đồ của một thương nhân vãng lai tại tiền đồn.
Hắn định tiến về thành Stack, nhưng khi hắn nhìn tiêu kí ở tiền đồn thì nó lại cách thành Heft bảy kilomet.
Hắn nghĩ thầm, nếu đi trong sa mạc một mình thì hắn phải đi vào ban đêm để tránh đụng độ những kẻ ngoài vòng pháp luật và bọn bandit.
Karl quyết định sẽ thăm lão Han trước khi về thành Stack.
Lão Han đã giúp hắn rất nhiều trong những tháng ngày bị đày làm nô lệ ở thành Heft, hắn nghĩ sẽ quay lại giúp lão một chút trước khi chia tay..