Sao mùi gấm trên người nữ tử này lại quen thuộc như vậy?
Có phải nàng từng ngửi thấy ở đâu rồi hay không?
Còn cả ánh mắt của nàng ta…
Vì sao lại khiến nàng cảm thấy đau lòng chứ?
“Cố Thanh Hy… ngươi chính là tam tiểu thư của phủ Thừa Tướng, vương phi của chiến thần Dạ Mặc Uyên?”
“Ồ, xem ra ngươi cũng biết rất nhiều nhỉ. Ngươi thì sao, một trong tứ đại thánh sứ của Băng tộc?”
“Gần đây danh tiếng Cố cô nương vang xa, e rằng Bạch Cẩm muốn không biết cũng khó”.
Hoa Khởi La trợn mắt sững sờ.
Không phải Bạch Cẩm tỷ tỷ cực kỳ để tâm đến đèn bảy màu này sao? Cả ngày lẫn đêm, tỷ ấy đều mang theo bên mình, chỉ sợ đèn bảy màu có gì khác thường.
Mà tối nay, đèn bảy màu lại tỏa ra ánh sáng kỳ lạ, Bạch Cẩm tỷ tỷ còn cố ý đi điều tra. Vì lo lắng những người được Đan Hồi Cốc mời về lần này quá phức tạp, sợ đèn bảy màu gặp phải sự cố gì nếu cứ khăng khăng mang nó bên mình, bởi vậy tỷ ấy mới đặt nó trong phòng mình mà.
Chẳng phải Bạch Cẩm tỷ tỷ nên tức giận sao?
Vì sao tỷ ấy vẫn có thể cười được?
Hơn nữa còn nói chuyện ôn hòa thân thiện với Cố Thanh Hy như vậy?
Trong lúc trò chuyện, người của Đan Hồi cốc đã chạy đến.
Trong đó có Hoa trưởng lão, cũng có Nạp Lan Lăng Nhược.
Nạp Lan Lăng Nhược bảo vệ Cố Thanh Hy ở sau lưng như phản xạ có điều kiện, hắn ta ôn hòa cười một tiếng: “Bạch Cẩm thánh sứ, không biết Cố cô nương đã đắc tội gì thánh sứ, ta thay nàng ấy nhận lỗi với cô”.
Hoa Khởi La cười lạnh lùng, khó chịu nói: “Nhận lỗi? Nhận thế nào, nàng ta làm vỡ thánh vật của Băng tộc ta, ngươi có biết đèn bảy màu này là…”
Bạch Cẩm khẽ ho một tiếng, Hoa Khởi La biết điều ngậm miệng, không dám lộ ra quá nhiều tin tức liên quan đến thánh nữ.
Bạch Cẩm thản nhiên nói: “Cũng chỉ là một chiếc đèn, vỡ rồi thì thôi! Hôm nay có thể quen biết với Cố cô nương, Bạch Cẩm rất vui”.
“Bạch tỷ tỷ, tỷ… có phải tỷ nhầm rồi, thứ nàng ta làm vỡ chính là…”
“Bất luận Cố cô nương làm vỡ cái gì, ta chắc rằng nàng ta cũng không phải cố ý”.
Người có mặt tại đó cũng không phải kẻ ngu, họ đều nghe ra được là Bạch Cẩm không muốn so đo chuyện này, hoặc có thể nói, nàng ta muốn kết bạn với Cố Thanh Hy.
Mà rất có thể thứ Cố Thanh Hy làm vỡ là thánh vật vô cùng quan trọng của Băng tộc, bằng không Khởi La thánh sứ cũng sẽ chẳng tức giận như vậy.
Nạp Lan Lăng Nhược đang suy đoán, không biết là Bạch Cẩm thật lòng muốn kết bạn với nàng hay có mục đích khác.
Cố Thanh Hy xoa xoa cằm, bỗng nhiên cười nói: “Không đánh không quen biết! Ta rất xin lỗi chuyện đèn bảy màu, lần này, Cố Thanh Hy ta nợ các vị một ân tình, sau này có gì cần đến, miễn là có thể làm được, ta nhất định dốc hết sức giúp đỡ”.
“Cố cô nương quả là người thẳng thắn sảng khoái, oai hùng hiên ngang, Băng tộc có thể kết giao với người bạn như ngươi, đó là vinh hạnh của Băng tộc”.
Mọi người choáng váng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT