“Nếu giành được chiến thắng trong vòng chung kết, sẽ là thiên hạ đệ
nhất tài tử, đệ nhất tài nữ. Thượng Quan phu tử của Dạ Quốc chúng ta
chính là người đứng đầu trong vòng chung kết kỳ trước, rất nhiều quốc
gia muốn trọng dụng ngài ấy, nhưng Thượng Quan phu tử không thích làm
quan, cuối cùng đến học viện Hoàng gia của Dạ Quốc chúng ta làm một phu
tử bình thường, chao ôi, ngươi không biết lúc đó có bao nhiêu người tiếc thay đâu”.
“Thượng Quan phu tử được mệnh danh là một trong thiên hạ tứ đại tài
tử, vậy ba người kia có phải cũng là người đứng đầu trong vòng chung kết không?”
“Đúng vậy, bằng không sao có tư cách được mệnh danh là một trong tứ đại tài tử chứ”.
Cố Thanh Hy sáng tỏ.
Xem ra Thượng Quan phu tử còn có chút bản lĩnh.
“Phải rồi, Kỳ Thánh và Thi Tiên là như thế nào?”
Nhắc tới hai người này, đám người Liễu Nguyệt đều ỉu xìu, mặt ủ mày
chau nói: “Haizz, đều là nhân vật lớn, Kỳ Thánh là người Sở Quốc, Thi
Tiên là người nước Triệu, hai người này tên sao thì như thế, một người
giỏi cờ, một người giỏi thơ. Trước đây thông thường các nước khác sẽ
không cử ra nhân vật lớn lợi hại như vậy, năm nay cũng không biết làm
sao, nếu hai người bọn họ đến, Dạ Quốc chúng ta làm gì còn hy vọng tranh hạng nhất. Dẫu sao Thượng Quan phu tử đã nói rõ, ngài ấy sẽ không tham
gia vòng chung kết”.
“Điều quan trọng nhất là Thi Tiên là người đã giành hạng nhất trong
kỳ trước nữa, cũng là một trong thiên hạ tứ đại tài tử, đã lấy được hạng nhất rồi, còn tranh với chúng ta làm gì, đúng là không biết xấu hổ”.
Nhắc đến chuyện này, không ít người đều bừng bừng lửa giận.
Từ xưa đến nay, người từng đoạt hạng nhất sẽ không đăng ký tham gia
vòng chung kết nữa, nhưng người này…vậy mà lại mặt dày vô sỉ tham gia
lần nữa, lẽ nào lại muốn khoe khoang bản thân sao? Thực sự hy vọng
Thượng Quan phu tử cũng có thể tham gia, đến lúc đó đánh tên này bay về
Triệu Quốc cho bõ ghét.
“Đại hội đấu văn là gì?”
“Không gì khác hơn ngoài cầm, kỳ, thi, hoạ, thư. Chiều nay là tiết
nhạc lý của Thượng Quan phu tử, Thượng Quan phu tử chơi đàn hay lắm.
Nhìn mà xem, những tiểu thư kia đều đang nóng lòng ngồi đợi Thượng Quan
phu tử đến”.
Cố Thanh Hy mỉm cười.
Một mỹ nam đẹp trai anh tuấn như Thượng Quan phu tử, nữ nhân nào không muốn ngắm cơ chứ, nàng cũng muốn ngắm.
Đột nhiên, ánh mắt của Cố Thanh Hy hiện lên một chút ranh mãnh, tiến lại gần, cười nói: “Mọi người muốn kiếm tiền không?”
“Nghĩ mà xem, ai mà không muốn kiếm tiền?”
“Được, vậy ngày mai các ngươi mang thêm ngân phiếu đi, ta bảo đảm sẽ kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền”.
“Thật hay giả thế?”
Tất cả mọi người đều nhìn nàng bằng ánh mắt nghi ngờ.
“Lão đại sao có thể lừa các ngươi được, nếu muốn kiếm tiền thì mang theo nhiều bạc chút”.
Cố Thanh Hy cười khì khì, vẻ mặt đầy toan tính khiến mọi người không khỏi cảm thấy da đầu tê rần.
Nụ cười này thật sự quá đáng sợ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT