Cuối cùng cũng đến 27 liên thắng, vừa xong trận mọi người đã tổ chức buổi liên hoan, đặc biệt lần này là có rượu.
Cổ Phong cũng mới chỉ rời khỏi Thời Gian Bí Cảnh tiến đến.
Mọi người không có ăn trước mà vẫn chờ tụ họp đông đủ, dù Cổ Phong không có mặt trong các trận chiến trước, nhưng hắn là một phần của đội.
Tiến vào bữa tiệc chúc mừng, ai cũng ăn uống hăng say.
Trữ Vinh Vinh lại là người đầu tiên dùng rượu chứ không phải cánh đàn ông.
Ở thế giới này, 12 tuổi đã là trưởng thành đủ quyết định sự việc, căn bản môi trường sinh sống không cho phép trễ hơn, muốn tồn tại thì phải đủ mạnh.
Tất cả uống say li bì, riêng chỉ có Cổ Phong là không uống.
Tôn trọng lẫn nhau, nên không ai mời rượu hắn, đã không thích thì không ép.
Rượu cũng không phải thứ gì tốt, Cổ Phong ghét mấy thứ uống cay cay.
Hắn chỉ bình tĩnh ngồi trên bàn ăn đồ như không có chuyện gì xảy ra.
Ăn uống no nê, tất cả đều lăn quay ra ngủ.
Riêng chỉ người đầu tiên uống rượu chính là Trữ Vinh Vinh vẫn còn rất tỉnh.
Cổ Phong lặng lẽ rời đi, cả buổi hắn không có dùng rượu, chỉ uống nước thay, cạn ly với mọi người.
Rời khỏi bàn tiệc, hắn thở dài, quãng thời gian này còn được bao lâu đây.
Quãng thời gian tiếp theo sẽ không dễ dàng gì.
Bật một cái nhẹ nhàng bay lên rời đi.
Trữ Vinh Vinh vừa đuổi tới thì đã thấy hắn bay xa, chỉ buồn bã quay trở về.
Để có được khoảng thời gian riêng tư chỉ có hai người là rất khó.
Nàng cũng không có lý do gì để có thể hẹn Cổ Phong đi riêng.
Điều quan trọng nhất là Cổ Phong cũng không hề có ý tứ gì với nàng.
Thất tha thất thểu quay về bàn tiệc, vừa khóc vừa uống giải sầu.
Cổ Phong vừa quay về học viện bắt đầu tiếp tục tu luyện.
Ngày hôm sau
Mọi thứ vẫn hoạt động như bình thường.
Bất ngờ là Đại Đấu Hồn Trường lại mời ba người Đại sư đến nói chuyện.
Cũng không phải gì khác mà là muốn Thất Quái đối đầu với Hoàng Đấu Chiến Đội.
Bọn họ đã đạt đến Ngân Cấp, mà bọn Đường tam mới chỉ là Thiết Đấu Hồn Sư.
Muốn lên được Ngân Đấu hồn sư thì bình thường đều là trên cấp 40, hồn tông.
Bên Hoàng Đấu thì ai ai đều là Ngân Đấu Hồn Sư dù mới chỉ là hôn tôn. Cũng có nghĩ là vô địch trong cảnh giới hồn tôn.
Bên Đại Đấu Hồn Trường cũng hết cách, bọn họ không tìm được bất kỳ một chiến đội nào để ghép cặp, đành phải gửi gắm hy vọng vào Thất Quái. Nói thô bạo thì là lấy làm bia đỡ đạn.
Mới đầu Phất Lan Đức cực kỳ tức giận, Đại Sư thì vẫn điềm tĩnh ngăn ông lại, dò hỏi chiến đội đối phương trước.
Nhìn hàng tư liệu, Đại Sư có chút ngạc nhiên, vì trong đội đó có người ông quen.
Quay về học viện
“Triệu tập tất cả mọi người” Phất Lan Đức cho người đi gọi
Một lúc sau, tụ tập đông đủ ở phòng họp
“Lúc nãy, lãnh đội của Hoàng Đấu Chiến Đội kiếm ta” Đại Sư nói
“Cái ngân đấu chiến đội toàn hồn tôn?” Đái Mộc Bạch vui mừng hỏi
“Em biết rồi?”
“Đương nhiên, em sớm đã muốn đối đầu với họ”
“Bọn họ đều sở hữu hồn hoàn tốt nhất, hồn lực bình quân trên cấp 35. Tỉ lệ thắng của chúng ta là không”
“Thầy cự tuyệt rồi?” Đái Mộc Bạch buồn bã hỏi
Mọi người cũng đã cảm thấy áp lực, chỉ đứng xung quanh lắng nghe.
Riêng chỉ có một người chả quan tâm mà ai cũng biết. Giai đoạn chăn gà cho lớn, hắn cũng không mấy hứng thú. Đợi mấy con gà Thất Quái này mạnh hơn, gặp đối thủ ghê hơn thì may ra hắn còn để tâm.
“Không, thầy đồng ý rồi”
“Hả”
Mọi người ngạc nhiên. Theo như Đại Sư nói thì không thể thắng, vậy còn đồng ý làm gì.
“Các em nghĩ là ta sẽ cho Cổ Phong lên sân?”
Tất cả gật đầu lia lịa
“Không, để Cổ Phong lên sân thì ta cũng không cần chấp nhận cuộc chiến này, vì nó đã không còn mang tính chất khiêu chiến nữa mà chỉ là giải trí”
“Có một lý do, theo như nghiên cứu cùng quan sát của ta, thứ mà Cổ Phong dạy Tiểu Tam có khả năng lớn chiến thắng được đội này”
Nói cách khác là hắn định cho Đường Tam gánh kèo.
“Thái Cực?”
Thứ này vẫn cực kỳ mơ hồ đối với mọi người. Tuy đã xem và học qua sơ sơ, bọn họ vẫn không hiểu mô tơ gì hết, ngoài Đường Tam.
Hắn đã luyện đến trạng thái thuần thục.
Giả sử, có một thứ gì chuẩn bị bắn vào mắt Đường Tam, khác với trước đây, di chuyển cả người để tránh thì hắn sẽ chỉ lách nhẹ cái đầu qua để né. Như thế sẽ tích kiệm được thể lực, cùng không mất thời gian, có thể lập tức phản đòn bất ngờ.
Đây là một trong các diệu dụng của Thái Cực.
Mọi thứ dường như chậm đi, cơ thể Tiểu Tam uyển chuyển hơn, thấy sự vật cũng rõ ràng hơn.
Cộng thêm Bát Chu Mâu, Đại Sư có tự tin tuyên bố, cùng giai, Tiểu Tam vô địch.
“Ngưu vậy” Bàn tử hỏi
Nếu mà như Đại Sư nói thì thứ này không hề yếu, mà trái lại là rất mạnh. Cả sáu người ngờ ra, bọn họ đều không luyện, riêng chỉ có Đường Tam là chăm chỉ tìm Cổ Phong học hỏi.
“Như thế vẫn chưa đủ, vì đội họ có hai người các ngươi phải đặc biệt chú ý. Thứ nhất là đội trưởng Ngọc Thiên Hằng”
“Ngọc Thiên Hằng võ hồn là thú võ hồn mạnh nhất đại lục - Lam Điện Bá Vương Long”
“Một trong thượng tam tông giới hồn sư, gia tộc cường đại nhất ở đại lục, thiên hạ đệ nhất thú võ hồn hệ cường công”
Với chức trách là đội trưởng, đồng thời cũng là cường công, Đái Mộc Bạch hiếu chiến, “Ta rất muốn đọ tay với hắn”
“Không được, nếu em đánh tay đôi thì chưa chắc có thể thắng, theo suy luận của ta, Ngọc Thiên Hằng là thiên tài trăm năm khó gặp”
“Đội phó của bọn họ là người thứ hai cần phải để ý, Độc Cô Nhàn - Võ Hồn Bích Lân Xà”
“Võ hồn này cực kỳ hiếm thấy nên ta nghĩ cô ta có thể là truyền nhân của kẻ kia”
Áo Tư Tạp hiếu kỳ hỏi, “Kẻ nào?”
“Đại sư, lẽ nào người thầy nói là hệ khống chế ác độc nhất thế gian, vị kia phong hào đấu la”
“Không sai, ngoại trừ người đó ta không nghĩ ra ai khác”
“Thầy, tại sao xà võ hồn lại là khống chế” Đường Tam suy nghĩ hỏi
Bình thường thì thú võ hồn là cường công hoặc tốc công
“Đó là vì đặc điểm của nó, giới hồn sư độc nhất vô nhị khống trường thủ đoạn, Độc”
Thế gian thứ mà còn nham hiểm hơn ám khí chính là độc, nó có thể gϊếŧ người vô hình.
Đường Tam nhớ lại lời dăn dạy của chưởng môn kiếp trước, “Đệ tử Đường Môn nhớ kĩ, thế gian có hạ độc chi pháp, thì cũng có giải độc chi pháp”
Tiểu Tam đã nghĩ sẵn cách để đối phó.
Đó vẫn chưa phải là tất cả, đội bạn còn có thế gian đệ nhất thú võ hồn hệ phòng thủ, Huyền Vũ Quy.
“Vậy thì chúng ta thua rồi còn đâu” Mã bàn tử chán nản nói
Nên nhớ Thất Quái vẫn còn 3 Đại Hồn Sư chưa lên Hồn Tôn.
Đường Tam vẫn cố gắng cổ động tinh thần mọi người chuẩn bị cho cuộc chiến ngày mai.
“Cửu Tâm Hải Đường” Trữ Vinh Vinh cầm một tờ giấy lên nhìn, trầm tư suy nghĩ
“Chỉ nhiêu đó là đủ sao?” Đại sư thầm nghĩ
“Tiểu Tam, ta quyết định rồi, ngày mai nghênh chiến, thầy cho phép em dùng Bát Chu Mâu, cùng Ám Kim Thập Nhị Hắc Dực của Cổ Phong”
Thập nhị dực Cổ Phong vẫn chưa từng lấy lại, nhưng nó vẫn đang mạnh lên hàng ngày. Vì trước đây là ngoại phụ hồn cốt, nên khi chuyển hóa sang tiên đạo vật phẩm nó vẫn giữ khả năng mạnh lên tùy vào chủ nhân của nó, kể cả bộ sáo trang của Cổ Phong cũng vậy. Nó là vật liên kết nên đo đếm thực lực là dựa vào Cổ Phong chứ không phải người tạm thời sử dụng, Đường Tam.
May mắn là Đường Tam có thể sử dụng cả 2 cùng lúc, không bị hạn chế chỉ được dùng một. Đây là diệu dụng đã từng được nói của tiên đạo vật phẩm. Bát Chu Mâu được ẩn giấu trong 12 chiếc cánh làm cho nó càng thêm âm hiểm.
Đại Sư cũng là âm thầm mong muốn Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh kết hợp để sử dụng võ hồn dung hợp kỹ, nhưng dựa trên tình thế hiện giờ thì khả năng không cao. Hắn có thể nhìn ra Trúc Thanh có tình cảm với Cổ Phong nên cũng không tiện ép buộc cái gì.