Chương 499
“Tiểu Dụ, cậu ở đây ngồi đợi một lát, tôi đi xử lý chuyện gia đình”, ông cụ nhặt một chiếc gậy gỗ dài ở trong góc, áng chừng trong tay đi ra khỏi phòng dụng cụ.
Dụ Lâm Hải nhăn mày, sắc mặt khó đoán.
…
Văn phòng tổng giám đốc.
Sau khi Nam Mẫn đá Nam Ninh Bách khỏi công ty, cũng chính thức tiếp nhận chức chủ tịch.
Chỉ là vừa nhận chức, văn phòng chủ tịch vẫn phải tu sửa lại, nên cô vẫn ngồi làm việc trong văn phòng tổng giám đốc.
Lúc này trợ lý Cố Hoành trăm công ngàn việc không rảnh rỗi hơn Nam Mẫn bao nhiêu lại đang ở trong văn phòng, cả hồi lâu cũng không ra ngoài, khiến cho cả ban tổng giám đốc bàn tán xôn xao.
“Lão đại vào trong rất lâu rồi mà vẫn chưa ra, chẳng lẽ lại có dự án khó khăn gì? Đừng nhé, tôi vừa mới nghỉ ngơi hai ngày thôi”.
Tay phải Lỗ Hằng cầm bút, tay trái nâng tạ tay, cũng không ngẩng đầu nói: “Khi lão đại vào văn phòng, vẻ mặt đó, bóng dáng đó đúng là gió đìu hiu sông Dịch lạnh lùng, tôi đoán tám phần là phạm lỗi rồi”.
“Chẳng phải anh ta vừa bị tổng giám đốc Nam trừ tiền thưởng quý này à? Lại phạm lỗi, tôi đoán thưởng cuối năm cũng khá bấp bênh”.
“Đánh cược đi, lần này lão đại phạm vào giới nào?”
“Tôi đoán là sắc giới”.
“Kiềm chế! Đừng cười!”
Cố Hoành ngoan ngoãn đứng trước bàn làm việc, như bị phạt đứng thời sinh viên, đứng đến đau cả chân.
Dưới ánh nhìn tra xét của tổng giám đốc Nam, không đợi nghiêm hình ép cung, anh ta đã nói ra hết nguồn gốc của câu chuyện, tóm lại nụ hôn đó là ngoài ý muốn, Nam Lâm uống say, anh ta bị lợi dụng, nhưng cũng không cảm thấy thiệt.
Nói xong, Nam Lâm không thèm để ý anh ta, cứ để anh ta đứng đó xấu hổ.
“Tổng giám đốc Nam, hay là tôi ra ngoài làm việc trước nhé?”, anh ta cứ đứng đây thật mất thời gian, bên ngoài còn có một đống việc phải làm, anh ta bèn lấy dũng khí lên tiếng, muốn chuồn đi.
Nam Mẫn đập “bốp” tài liệu trong tay sang một bên, ánh mắt lạnh lùng lướt nhìn Cố Hoành một cái.
Cố Hoành lập tức im miệng, cúi đầu, bày dáng vẻ nhận tội.
“Anh đừng làm việc, nói rõ trước đã, thế nào gọi là ‘anh bị lợi dụng’?”, Nam Mẫn cất giọng điệu thanh lạnh, không có chút độ ấm nào.
Cố Hoành hoang mang, mới hiểu ra mấu chốt ở đâu, vội sửa lại nói: “Tôi sai rồi, tôi nói, nói sai rồi! Là tôi không giữ mình để Lâm Lâm không cẩn thận lợi dụng tôi…”
Nhìn thấy sắc mặt của Nam Mẫn, anh ta lại sửa lại nói: “Đương nhiên, sự lợi dụng này, tôi cũng thấy ngọt như ăn đường, tuy tôi không làm gì cô ấy, nhưng không có nghĩa là tôi không muốn làm gì cô ấy…”
Càng xóa càng đen, càng nói càng sai, Cố Hoành thực sự không nói tiếp được nữa, dứt khoát đứng thẳng lưng.
“Tổng giám đốc Nam, tôi quyết định chính thức theo đuổi Lâm Lâm, mục tiêu sẽ là kết hôn, mau chóng xác định quan hệ người yêu của chúng tôi, hy vọng cô có thể tác thành!”
Anh ta hô to kinh thiên động địa, các trợ lý của văn phòng tổng giám đốc cũng nghe thấy, đều há hốc miệng, sau đó vỗ tay tán thưởng.