Phụ Phụ Đắc Chính

Chương 5: Thỉnh tự trọng


2 năm


13.

Buổi chiều Tống Cố cùng Hứa Tri Nhạc ngồi cùng nhau. Tống Cố thời điểm thu thập cặp sách Trần Nam vẻ mặt khiếp sợ, “Mày mẹ nó muốn tức phụ không cần anh em?”

Hứa Tri Nhạc ở bên cạnh hỗ trợ, nghe vậy nhìn nhìn Trần Nam cùng Tống Cố, có chút xấu hổ.

Tống Cố cậu ta, cùng bạn thân nói?

Tống Cố bị Trần Nam một câu tức phụ nói khuôn mặt lập tức đỏ bừng, cúi đầu đem Trần Nam trói đến trước mặt, thấp giọng cảnh cáo: “Đừng bịa đặt.”

Một chút cũng không khí thế.

Hách Kha, cũng chính là bạn thân của Hứa Tri Nhạc, ngồi sau lưng Hứa Tri Nhạc. Hắn lo lắng Hách Kha đối với cậu nói bậy.
Lễ Quốc khánh hắn mỗi ngày đều đến, từ sáng cho đến chạng vạng tối. Ngày hôm sau còn trộm tìm hiểu Hách Kha xem buổi tối có cùng Hứa Tri Nhạc nói bậy nói bạ gì không, ví như có hay không quen hắn.

Nhưng hiện tại khai giảng, nếu hắn cách Hứa Tri Nhạc quá xa, Hách Kha không chừng liền sẽ nói hắn nói bậy. Chỉ cần Hứa Tri Nhạc tin một câu trong đó, hắn trời đánh tình yêu liền không có.

Tống Cố sau khi đi qua, Hách Kha quả nhiên nhíu chặt mày, tựa hồ tưởng đem bóng dáng Tống Cố nhìn rõ.

Nhưng trước tiên hai người còn chưa biết.
Hứa Tri Nhạc nhỏ giọng hỏi Tống Cố: “Cậu cùng bạn thân nói chúng ta ở bên nhau?”

Tống Cố lấy sách ra, lắc đầu, “Chưa nói. Bọn họ đoán mò.”

Hứa Tri Nhạc có chút băn khoăn, bạn thân của cậu có thành kiến với Tống Cố, còn bạn thân của Tống Cố đều đã đoán được cậu là bạn trai hắn.
Tống Cố nói xong lại thật cảnh giác đối với Hứa Tri Nhạc nói: “Cậu đừng cùng những người khác nói, bọn họ miệng rộng.”

Hứa Tri Nhạc khó xử: “Chính là như vậy đối với cậu không công bằng.”

Tống Cố lắc đầu, đem lời nói lúc trước Hứa Tri Nhạc, sắp xếp một chút lại một lần nữa nói: “Chúng ta còn nhỏ. Nếu nhiều người biết, giáo viên nghe được liền bắt chia tay.”

Hứa Tri Nhạc vừa nghe cũng hiểu được đạo lý này.
“Hành. Vậy cậu cũng đừng nói. Đoán được liền tính, cũng không có bằng chứng.”

Tống Cố thực nghiêm túc ừ một tiếng, hơn nữa tại nội tâm thở dài một hơi nhẹ nhõm.

14.

Tống Cố rất có trách nhiệm tự giác của bạn trai. Buổi sáng mua đồ ăn sáng cho Hứa Tri Nhạc, giữa trưa và tối gọi Hứa Tri Nhạc cùng nhau ăn cơm, 9 giờ rưỡi tiết tự học buổi tối khi kết thúc còn tính toán đưa giáo hoa về nhà.
Hứa Tri Nhạc không chịu, “Nhà tôi không xa. Cậu bồi tôi, lúc sau như thế nào trở về?”

Tống Cố thu thập cặp sách, buột miệng thốt ra, “ Tôi trèo tường.”

Nói xong liền hối hận, này quá tổn hại hình tượng hắn ở trong lòng giáo hoa. Tống Cố muốn giải thích nhưng không tìm được lời giải thích. Hứa Tri Nhạc hỏi: “Cậu trước kia cũng là như thế này sau khi đưa tôi về nhà liền trèo tường vào nhà sao?”

Tống Cố sửng sốt một giây, Hứa Tri Nhạc bỗng nhiên bắt lấy tay Tống Cố. Tống Cố cả kinh, cảnh giác mà nhìn xung quanh. May mắn, không ai nhìn về phía hắn.

Tống Cố đứng yên, hiện tại đã có thể thản nhiên tiếp thu Hứa Tri Nhạc đối hắn động tay động chân, cũng có thể nói thẳng là cho hắn phúc lợi.

Tống Cố nội tâm thật phong phú, nhưng miệng vẫn là bổn, cũng không dám nói dối nhiều “Không phải.” Thực khô cứng, cũng không biết trau chuốt.

Hứa Tri Nhạc bất đắc dĩ: “Như thế nào không phải? Cậu nói trèo tường đến thuần thục như vậy, chẳng lẽ vẫn là mỗi ngày trèo tường ra ngoài chơi bời lêu lổng a.”

Hứa Tri Nhạc chắc chắn cho rằng Tống Cố trèo tường thuần thục là bởi vì đưa cậu về nhà.
Tống Cố cảm thấy chính mình nên giải thích. Hắn xác thật thường xuyên trèo tường đi ra ngoài, trèo tường đi tiệm net, trèo tường mua ăn, trèo tường đánh nhau. Nhưng hắn không lêu lổng.

Nhưng Tống Cố một chữ cũng không dám nói. Ý nào cũng sẽ ảnh hưởng đến hình tượng hắn.

Tống Cố đề ra chủ ý,“ Tôi đưa cậu đến cổng trường đi. Nhìn cậu về.”

Hứa Tri Nhạc ánh mắt sáng lên, buông tay Tống Cố ra, “Kia cảm ơn bạn trai.” Hứa Tri Nhạc lớn lên rất đẹp, đặc biệt là lúc cười, có lúm đồng tiền. Đôi mắt hiện ra hình trăng non, trên mặt không có thịt dư, thật thanh tú sạch sẽ.
Tống Cố bị Hứa Tri Nhạc tươi cười ngây người, ám ám chọc chọc thề rằng nhất định phải hảo hảo sắm vai bạn trai Hứa Tri Nhạc, tranh thủ chờ Hứa Tri Nhạc khôi phục ký ức sau có thể chính thức trở thành bạn trai.

15.

Tống Cố mỗi ngày vội vàng vui đến quên cả trời đất, cùng Trần Nam và Tưởng Ngôn tiếp xúc giới hạn trong phòng ngủ.

Bọn họ ba người ở chung một cái phòng. Trần Nam đánh giá Tống Cố hai chữ, “Liếm cẩu.”

Tống Cố cảm thấy hắn không phải liếm cẩu, là giáo hoa tự chủ động. Giáo hoa thích khích lệ hắn, thích đối hắn động tay động chân. Trái lại hắn, chỉ có thể bị động bị giáo hoa vây quanh.

Tống Cố tưởng tượng lại xác thật cảm thấy chính mình giống cái liếm cẩu.

Nhưng ít nhất hắn còn có cẩu để liếm, Trần Nam một chút đều không có. Tống Cố tưởng tượng lại tung ta tung tăng vây quanh Hứa Tri Nhạc.

16.

Sáng thứ năm Hứa Tri Nhạc sau khi tỉnh dậy cảm thấy cổ ngứa, còn có điểm nóng.
Hứa Tri Nhạc chiếu gương nhìn xuống, cổ có nốt sưng. Vị trí chính là ở chỗ tuyến thể.

Vừa ngứa vừa đỏ.

Muỗi cắn, thực không thoải mái.

Tống Cố thường lệ hỏi Hứa Tri Nhạc có hay không Hách Kha lén liên hệ, ám chỉ chọc chọc tìm hiểu xem Hách Kha có nói bậy hắn hay không.
Lần này Hứa Tri Nhạc đem điện thoại đưa Tống Cố xem, thấp giọng nói: “Cho cậu kiểm tra được chưa? Bạn trai?”

Tống….bạn trai giả…..Cố tai đỏ lên, nhưng vẫn cầm điện thoại Hứa Tri Nhạc xem, bình tĩnh nói: “Tôi chỉ xem cái này, không xem cái khác.” Tống Cố bảo đảm.
Hứa Tri Nhạc cười đến mắt đều cong lên, “Cậu xem cái khác đều được.”
Tống Cố xác thật chỉ nhìn lịch sử trò chuyện Hứa Tri Nhạc. Phát hiện Hách Kha xác thật chưa có nói bậy, thành thật đem điện thoại trả Hứa Tri Nhạc.

Hứa Tri Nhạc cười tủm tỉm mà nhận lấy, “Tôi phải đòi thù lao. Bất quá cậu hẳn là cũng rất vui lòng.”

Tống Cố nghi hoặc: “Cái gì?”

Hứa Tri Nhạc cao thâm khó đoán cười, trước lúc tiết học bắt đầu, kéo Tống Cố vào nhà WC nam. Tống Cố sợ tới mức muốn chết, giáo hoa, có phải muốn cùng hắn thân mật?
Thao a!

Này xác thật hắn là rất vui lòng, nhưng hắn là bạn trai giả a!

Tống Cố chân vô ý thức có chút run.

Hứa Tri Nhạc đem người kéo vào phòng WC, hai người chen chúc trong phòng nhỏ hẹp, tiếng hít thở đan chéo lẫn nhau.
Tống Cố 17 tuổi bình tĩnh không được, nói chuyện đều nói lắp, “Làm..... Làm gì?”

Hứa Tri Nhạc xoa xoa chính mình cổ, “Nhìn xem nơi này sưng lên sao?”

Tống Cố nuốt nuốt nước miếng, gật gật đầu.

Hứa Tri Nhạc nói: “Cắn một ngụm, tôi xem có thể hay không giảm bớt, thật sự quá ngứa.”

“A?” Tống Cố không xác định hỏi, “Cắn một ngụm?”

Hứa Tri Nhạc ừ một tiếng, “ Đánh dấu tạm thời thôi, tôi dán miếng dán ức chế tuyến thể ,không có việc gì.”

Không khí ái muội trong nháy mắt tan biến, hắn mộng bức đến muốn chết.
Đánh dấu tạm thời?

Dán tuyến thể?
Kia đều là cái gì?

Hứa Tri Nhạc còn ở thúc giục, “Liền bao nơi đó, là tuyến thể tôi. Cắn một ngụm nhanh, tiết học sắp bắt đầu rồi.”

Tống Cố dò hỏi: “Là hàm răng đâm thủng cái loại này cắn?”

Hứa Tri Nhạc lại ừ một tiếng.

Tống Cố bị dọa tới rồi.

Thứ nhất hắn không phải bạn trai thật Hứa Tri Nhạc, thứ lỗi hắn vì cái gì muốn cắn Hứa Tri Nhạc? Thân mật hắn còn có thể hiểu, nhưng là cắn???
Tống Cố hít sâu một hơi, nhìn đầu Hứa Tri Nhạc.

Hứa Tri Nhạc nghi hoặc.

Tống Cố nghiêm túc: “Thỉnh tự trọng.”

Nói xong liền mở cửa nhà WC chạy ngay.
Hứa Tri Nhạc nhìn Tống Cố chạy trối chết: ????

Chẳng lẽ Tống Cố còn chưa từng đánh dấu cậu????

Hứa Tri Nhạc trở lại lớp học sau, Tống Cố làm bộ xem sách ngữ văn. Hứa Tri Nhạc để ý thấy toàn bộ tai Tống Cố đều đỏ.

Hắn chọc chọc cánh tay Tống Cố.

Tống Cố tay cầm sách có chút run, ngừng đọc sách.

Hứa Tri Nhạc hơi nghiêng đầu giải thích: “Là tôi quá đường đột. Bởi vì mất trí nhớ, không nhớ được chúng ta quan hệ tới mức nào.....”
Hứa Tri Nhạc lại đem sách ngữ văn của mình xịt qua một chút, Tống Cố liếc mắt một cái, mặt liền đỏ bừng.
Trên mặt viết: Từng thân mật sao?
Tống Cố không nói chuyện. Nhưng Hứa Tri Nhạc thông qua biểu tình Tống Cố biết, bọn họ khẳng định là không quá thân.

Hứa Tri Nhạc bỗng nhiên minh bạch, vì sao khi tỉnh dậy cậu hôn Tống Cố một chút Tống Cố liền phản ứng lớn như vậy, đoán chừng đó là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc gần như thế.
Hứa Tri Nhạc lại dùng khuỷu tay đâm đâm khuỷu tay Tống Cố.

Hứa Tri Nhạc: “Cậu có phải hay không quá ngại ngùng?”

Tống Cố lần này sản khoái thừa nhận.
Hứa Tri Nhạc nhỏ giọng nói thầm: “Yêu đương như thế nào có thể như vậy ngại ngùng? Tôi đây còn chưa đến kỳ động dục đâu. Tôi nếu là kỳ động dục tới, cậu không chủ động đánh dấu tôi còn có thể tự chủ động sao?”

Nhưng là Tống Cố không nghe thấy.

Hắn nội tâm kinh hồn chưa định.

Vui sướng lại phiền não.

Giáo hoa quá chủ động, hắn thật cùng muốn phối hợp với giáo hoa. Nhưng là! Hắn là bạn trai giả a!!
Nếu không liền phối hợp đi, trước chiếm tiện nghi. Lại nói thật là một cái tiểu nhân. 

Không được, trừ phi giáo hoa có thể mãi bảo trì trạng thái đầu hỏng. Bằng không chờ giáo hoa nhớ lại, hắn chính là giở trò lưu manh. Một tiểu nhân khác nói.
Hai cái tiểu nhân khác nhau xuất hiện.

Tống Cố được ngọt ngào nhưng lại phiền não.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play