Nguỵ Vô Tiện bị vẻ mặt nghẹn lời của Kim Quang Dao chọc cho cười thật to, khó khăn lắm mới ngừng được và nói: "Khụ, Liễm Phương Tôn, nếu ngươi không dính đến quỷ đạo, bàn tay ta có dài đến 800 trượng cũng không quản tới ngươi á, bản thân bổn Lão tổ cũng là tượng đất qua sông mà, thứ kia trên người ngươi sớm muộn gì cũng sẽ được lấy đi thôi, nhưng cũng không phải là bây giờ".

Kim Quang Dao trên mặt mỉm cười, nhưng trong lòng đã hoàn toàn nguội lạnh, nghĩ trong Xạ Nhật Chi Chinh Nhiếp Minh Quyết đã vài lần chĩa đao vào người mình, thầm nghĩ: Đợi đọc xong đừng nói lấy thứ này đi, tất cả những thứ khác sợ là cái gì cũng không còn.

Lam Hi Thần âm thầm tự đau lòng, rồi lại lặng lẽ an ủi chính mình, chắc Tam đệ chỉ là nhiều năm sau này mới đi vào con đường sai trái nhỉ? Năm đó trên đường mình đi trốn, vẫn là a Dao giơ tay giúp đỡ, mình nên tin tưởng hắn hơn một chút mới đúng...

Từ trước cho đến hiện giờ, Tống Lam không có quan hệ với những người ở đây. Nhưng sau khi đến đây, mặc dù vẫn chưa nắm hết được toàn bộ những ân oán gút mắc giữa những người này, nhưng y cũng cảm nhận, hai người bị Di Lăng Lão Tổ ra tay này, chính là thiên lý tuần hoàn, quả báo thích đáng, nếu có người có thể siết chặt thì càng tuyệt vời hơn. Nhưng, cho dù kết cục thế nào y cũng không nói thêm gì về chuyện này. Điều y muốn làm là nhìn hồng trần nườm nượp, để chứng minh bản thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play