[Chương 8: Cỏ cây]
Khi nghe thấy Giang Yếm Ly đọc ra tên chương mới, Nhiếp Hoài Tang vừa phe phẩy cây quạt vừa khe khẽ ngâm nga: "Nhân phi thảo mộc, thục năng vô tình" (Con người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình).
Nguỵ Vô Tiện thấy hắn bày ra tư thế như vậy, còn tưởng rằng có thể nghe được thơ ca hay ho gì đó, kết quả chỉ một câu như vậy? Lập tức trợn mắt với hắn, tức giận nói: "Ta nói nha Hoài Tang huynh, lần này địa điểm là quỷ thành, là quỷ thành mà ai nấy đều sợ tránh đi không kịp, lại còn 'ai có thể vô tình', ngươi là trông mong quỷ ở trong quỷ thành có 'mối tình quỷ và người dang dở' hay sao? Ta thấy là 'thảo mộc giai binh' thì có!"
* Thảo mộc giai binh: thành ngữ có nghĩa trông gà hoá cuốc. Phù Kiên thời tiền Trần dẫn binh tấn công Đông Tấn, tiến đến lưu vực sông Phì Hà, leo lên thành Thọ Xuân nhìn ra xa, thấy quân Tấn đội hình chỉnh tề, lại nhìn ra núi Bát Công xa xa, thấy cỏ cây trên núi mà tưởng toàn là quân Tấn, cảm thấy sợ hãi. Sau này dùng thành ngữ này chỉ lúc hoang mang, trông gà hoá cuốc.
Hiểu Tinh Trần nói: "Phật dạy rằng: Nhất thảo nhất thiên đường, nhất mộc nhất phù sinh. Cỏ cây không đắc tội với các ngươi, tại sao không hoà hợp được với cây cỏ?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT