Hôm sau, đến khi Ngụy Vô Tiện từ từ tỉnh lại, mặt trời đã lên cao ba sào, cũng đã qua giờ Tị hồi lâu. Nhìn chăm chú vào vách đá lồi lõm phía trên Phục Ma động, trong cơn mê man lại có một loại ảo giác không biết đêm nay là đêm nào.
Từ sau biến cố lớn của Liên Hoa Ổ, hắn sống giữa những ngôi mộ trên Loạn Táng Cương này đã bao nhiêu ngày, trên chiến trường ép mình đã bao nhiêu tháng, lại ở trong Phục Ma động này đã mấy đêm, nhưng chưa bao giờ ngủ an ổn như vậy. Sau giấc mộng đẹp, bên cạnh lại không có người ôm vào giấc ngủ, trong lòng ngược lại không khỏi có chút lo được lo mất.
Biết được từ trên Thiên Thư Thạch, 'mình' sau này dưỡng thành thói quen không có Lam Trạm bên cạnh thì không ngủ được, lúc ấy hắn đọc những lời đó còn có chút không cho là đúng, hiện giờ sự thật lại là vậy, có thể có Lam Trạm ở bên cạnh, những cơn ác mộng bất an trước kia dường như tan thành mây khói trong nháy mắt, không còn tung tích.
Hắn chưa từng cảm giác được rõ ràng như thế, một người có thể quan trọng với một người khác như vậy, cũng chưa từng cảm nhận được một người khác có thể khiến cho mình cảm thấy gần gũi như thế. Lại nhớ tới người Lam gia gọi 'đạo lữ' là 'mệnh định chi nhân', ngược lại đã hiểu mười phần rõ ràng.
Cũng không đúng, chỉ vì bốn chữ của người nào đó, tối hôm qua sự thân mật giữa hai người đột nhiên bị dừng lại.
'Không thể vượt qua'?
Ha ha ~
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT