Trước khi đọc nội dung kế tiếp, Ngụy Vô Tiện hỏi Mạnh Dao một câu, có muốn tự mình đọc hay không, những người khác có thể bảo đảm không nghe.

Kỳ thật ngọn nguồn của những tà ám đó đều đã đoán ra được, Mạnh Dao cho tới giờ lại tỏ ra chú ý đến quá khứ như vậy, bọn họ cũng không có đam mê chỉ chỉ trỏ trỏ, khoét vào vết sẹo của người khác, phi lễ chớ nghe, tránh được thì tránh cũng là điều nên làm.

Mạnh Dao cũng không tiếp nhận đề nghị này, có lẽ với hắn mà nói, tự mình phải đọc từng câu từng chữ để nhớ lại, so với việc mọi người có mặt đều nghe thấy, không có cái nào dễ chịu hơn, đương nhiên cũng không cần lại cố tình tránh né. Huống hồ, sau khi lảng tránh, những người này thật sự yên tâm sao?

Mạnh Dao đang 'nghĩ nhiều', Nhiếp Hoài Tang cũng khó tránh khỏi nghĩ nhiều. Cái gọi là 'người đáng giận người tất có chỗ đáng thương', chỉ là chỗ đáng thương tuy đáng thương, cũng không có lý nào xoá bỏ được chuyện đáng giận, nhưng lại rất dễ dàng khiến cho người ta vì vậy mà động lòng trắc ẩn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play