[... Sau khi xử lý vết thương, Kim Quang Dao liền muốn đi tới hậu điện xem kỹ, Tô Thiệp vội nói "Tông chủ, để ta đi!"... Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ cũng cùng đứng dậy. Chỉ thấy một cái hố sâu bên cạnh chất một đống đất thật cao, một cổ quan tài rất là tinh xảo và trang nhã đặt nghiêng một bên, bên trên còn có một cái rương đen tuyền... Làn khói trắng loãng chậm rãi toả ra từ bên trong... Tất nhiên là thứ độc hại chết người. Bên cạnh quan tài thi thể nằm đầy đất ngang dọc tứ tung... Có thể thấy được độc tính của làn khói trắng này mạnh như thế nào... Chiếc rương sắt lật ra, chẳng có vật gì. Kim Quang Dao rốt cuộc nhịn không được, thất tha thất thểu bổ nhào đến bên cạnh quan tài, chút huyết sắc vừa mới khôi phục trong nháy mắt rút đi sạch sẽ. Nhìn biểu tình của hắn cũng biết, trong quan tài cũng là trống không

... Nhiếp Hoài Tang chỉ nhìn thoáng qua, đã sợ tới mức quỳ trên mặt đất nôn khan không ngừng. Đôi môi Kim Quang Dao run rẩy... Một tia chớp đánh xuống, chiếu rọi gương mặt hắn thành một mảnh trắng bệch. Biểu tình kia của hắn thực sự đáng sợ, khiến cho Nhiếp Hoài Tang rùng mình một cái, ngay cả nôn cũng không dám lớn tiếng, bụm miệng rúc ở sau lưng Lam Hi Thần... Ngụy Vô Tiện nói:"... Đồ vật ở đây, căn bản không phải do hắn chôn. Mặc dù ban đầu là hắn chôn, hiện giờ hẳn là cũng đã bị người ta đánh tráo từ lâu"

Tô Thiệp giơ kiếm chỉ hắn, lạnh lùng nói: "Ngụy Vô Tiện! Có phải ngươi làm cái quỷ gì hay không?!"

Ngụy Vô Tiện nói: "Không phải ta không khiêm tốn. Nếu là ta giở trò quỷ, thì tông chủ của ngươi hiện giờ sợ rằng bị thương không phải chỉ một cánh tay. Kim tông chủ, ngươi còn nhớ, trên Kim Lân Đài, Tần Tố mang cho ngươi lá thư kia?... Ngươi chẳng lẽ tin tưởng sau lưng không có người thúc đẩy sao? Còn có vị Tư Tư cô nương mà ngươi nhốt lại kia... Người đó nếu có thể một năm một mười tra ra những bí mật quá khứ đó của Kim tông chủ, giành trước một bước đến chỗ này đem thứ mà ngươi muốn đào đổi thành ám khí khói độc, đợi khi ngươi đến chỗ này tặng cho ngươi, chuyện này có gì màkhông thể xảy ra?" Lúc này, một tăng nhân nói: "Tông chủ, đất ở chỗ này có dấu vết đào qua. Có người đã từ bên kia đào đi vào!" Quả nhiên, bị người khác nhanh chân đến trước. Kim Quang Dao xoay người đánh một lên trên chiếc quan tài trống rỗng, người khác nhìn không rõ biểu tình của hắn, chỉ có thể nhìn thấy đầu vai hắn hơi hơi run rẩy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play