[Lam Vong Cơ gật đầu. Lúc này, Ôn Ninh nói: "Công tử, Vân Bình Thành là đi hướng này phải không?"

Ngụy Vô Tiện: "Cái gì?!"... Thình lình đuôi thuyền có người lên tiếng, sợ tới mức da đầu hắn nổ bùm ngay tại chỗ lăn một cái, quay đầu lại sợ hãi nói: "Tại sao ngươi ở đây?!" Ôn Ninh ngẩng mặt, ngơ ngác nói: "Ta? Ta vẫn luôn ở đây mà." Ngụy Vô Tiện nói: "Vậy tại sao không nói lời nào?" Ôn Ninh nói: "Ta thấy công tử và Hàm Quang Quân đang nói chuyện, cho nên ta không......" Ngụy Vô Tiện nói: "Vậy cũng phải phát ra tiếng động chứ??" Giơ mái chèo trong tay lên, Ôn Ninh giải thích: "Công tử, ta vẫn luôn chèo thuyền, vẫn luôn phát ra âm thanh mà, ngươi không nghe thấy sao?"

"......" Ngụy Vô Tiện xua tay nói: "Không để ý. Thôi đi thôi đi, đừng chèo nữa. Bên này ban đêm nước sông chảy xiết, không cần chèo cũng đi nhanh." Hắn lớn lên ở Vân Mộng, từ nhỏ đã vẫy vùng khuấy động khắp sông hồ ở vùng này, đương nhiên quen thuộc. Ôn Ninh nghe vậy vâng dạ, buông mái chèo, khép nép ngồi ở đuôi thuyền, cách hai người Lam Ngụy khoảng sáu thước (2m).]

Mọi người: Di Lăng lão tổ bị Quỷ tướng quân doạ sợ tới mức lăn một cái ngay tại chỗ? Không nghe lầm đấy chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play