Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư

Chương 170


1 năm

trướctiếp

[Thấy thế, Nguỵ Vô Tiện thở dài một hơi nhẹ nhõm. Sau khi thở ra được ngụm khí này, trên mặt hắn đột nhiên bị bao trùm bởi vẻ mệt mỏi cực độ, nghiêng người sang một bên. Hoá ra vừa rồi hắn lảo đảo cũng không phải bởi vì thuyền đánh cá không ổn định, mà là hắn thật sự mệt mỏi đến mức đứng không vững. Đám thiếu niên cũng không chê vết máu khiến người ta sợ hãi trên người hắn, cũng ba chân bốn cẳng chạy tới dìu hắn giống như mới hồi nãy đỡ Lam Tư Truy. Nhưng hoàn toàn không cần tới bọn chúng, Lam Vong Cơ đã hơi cong người, một tay ôm lấy hắn, một tay vòng dưới đầu gối hắn, lập tức bế ngang Nguỵ Vô Tiện lên... đi vào trong khoang thuyền. Trong khoang thuyền không có chỗ để nằm, chỉ có bốn chiếc ghế gỗ dài, Lam Vong Cơ liền một tay ôm eo Nguỵ Vô Tiện, để đầu hắn dựa vào vai mình, tay kia ghép bốn chiếc ghế dài thành một chỗ đủ rộng để nằm, rồi nhẹ nhàng đặt Nguỵ Vô Tiện lên.

Lam Tư Truy bỗng nhiên phát hiện, cho dù Hàm Quang Quân toàn thân đẫm máu, nhưng, băng vải mà Nguỵ Vô Tiện dùng tay áo xé ra, băng bó vết thương nhỏ cho y, vẫn buộc gút thật chặt, cột trên ngón tay trái của y. Lúc trước không có thời gian rảnh để ý tới bề ngoài, lúc này Lam Vong Cơ mới lấy khăn tay ra, chậm rãi lau đi những vết máu khô lại trên mặt Nguỵ Vô Tiện. Chẳng bao lâu, cả chiếc khăn tay trắng tinh đã nhiễm đỏ sậm. Mà y lau mặt cho Nguỵ Vô Tiện, nhưng lại không lau cho mình.

Lam Tư Truy vội vàng dùng hai tay dâng khăn tay của mình lên, nói: "Hàm Quang Quân". Lam Vong Cơ nhận lấy, cúi đầu, khăn tay vừa lau một cái là gương mặt lại trắng nõn, đám thiếu niên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Quả nhiên, gương mặt Hàm Quang Quân là phải trắng giống băng tuyết như vậy, nhìn mới bình thường. Âu Dương Tử Chân nói: "Hàm Quang Quân, tại sao Nguỵ tiền bối bị ngã xuống vậy?" Lam Vong Cơ nói: "Mệt mỏi". Lam Cảnh Nghi rất ngạc nhiên: "Ta còn tưởng rằng Nguỵ tiền bối không bao giờ biết mệt chứ!"

Các thiếu niên khác cũng có chút không thể tưởng tượng, Di Lăng Lão Tổ trong truyền thuyết vậy mà cũng sẽ bởi vì đối phó với tẩu thi mà mệt đến ngã sấp xuống, bọn chúng đều cho rằng Di Lăng Lão Tổ hắn chỉ tuỳ tiện phẩy một ngón tay là có thể giải quyết xong. Lam Vong Cơ lại lắc đầu, chỉ nói ba chữ "Đều là người". Đều là người. Ai mà không biết mệt, làm sao có thể vĩnh viễn không ngã xuống.]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp