Sau khi bị Giang Trừng giáo huấn một trận tối tăm mặt mũi, Ngụy Vô Tiện cảm thấy rất oan ức, gặp tình huống như thế, không phải tất cả đều phải làm cho xong việc phải làm, ai lại đi quan tâm cái gì mà đáng hay không đáng? Cho dù tính toán từng việc đã xảy ra, có thế nào đi nữa, mấy nghìn người kia cũng tuyệt đối không có thể chết theo kiểu như vậy ở trên Loạn Táng Cương.
Càng quan trọng hơn là, tên tiểu tử thúi Giang Trừng này tại sao phải nổi khùng với mình của hiện tại?!
Ngụy Vô Tiện dùng hết sức lau mặt, sau đó không thèm để ý tới, trực tiếp nói chuyện với Lam Vong Cơ: "À này, Lam Trạm, câu 'Cùng' chém đinh chặt sắt kia của ngươi thật sự là đi sâu vào tận tim ta, không hổ là Lam Nhị ca của ta nha ~" Lời này là tuyệt đối thật lòng, có một người như vậy 'cùng' ở bên người, thì cuộc đời này còn cầu gì nữa?
"......" Lam Vong Cơ: "Ừm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT