Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư

Chương 153


1 năm

trướctiếp

[Một người đắc ý dào dạt, làm như hắn có công lao to lớn gì ở đây, nói: "Đúng vậy, sảng khoái! Sau này nếu hắn thành thành thật thật co rúm ở ngọn núi tồi tàn kia kẹp chặt đuôi mà làm người thì thôi, nếu còn dám xuất đầu lộ diện á? Hứ, chỉ cần hắn dám ra tới, thì..." "Thì thế nào?" Đang thảo luận với khí thế ngất trời mọi người nghe tiếng nói ngẩn người ra, đồng thời quay đầu lại. Chỉ thấy một thanh niên sắc mặt tái nhợt, dưới mắt là hai quầng thâm sậm màu đứng sau lưng bọn họ, lạnh lùng nói: "Chỉ cần hắn dám ra đây, thì thế nào?" Người tinh mắt nhìn thấy cây sáo có tua rua đỏ ở bên hông người này, nhất thời vô cùng kinh hãi, thốt lên: "Trần Tình. Là Trần Tình!"

.... Trong phút chốc, đám người dạt ra một mảng lớn, chừa Nguỵ Vô Tiện ở trung tâm, chạy trốn ra khắp xung quanh. Nguỵ Vô Tiện thổi ra một tiếng sáo thê lương bén nhọn, những người này chợt thấy thân thể nặng xuống, tất cả đều bò rạp trên mặt đất.... Mọi người, bao gồm sau lưng của chính mình, đều bị mấy con ác linh mồm đầy máu, hình thù khác nhau đè nặng lên trên!

.... Nguỵ Vô Tiện không nhanh không chậm đi qua, vừa đi vừa nói: "Ủa, các ngươi sao vậy? Mới vừa rồi nói sau lưng ta, không phải rất kiêu ngạo đó sao? Tại sao ở trước mặt ta rồi, lại là chân tay mặt mũi cắm xuống đất như thế?" Hắn đi đến bên cạnh người nói năng cay nghiệt nhất lúc nãy, đột nhiên đá một cước vào mặt gã, cười ha ha nói: "Nói đi chớ? Tại sao không nói? --- Hiệp sĩ, ngươi đến tột cùng muốn làm gì ta hả?!" Người nọ bị hắn đá đến nỗi gãy xương mũi, máu mũi chảy ròng ròng, kêu thảm thiết không ngừng. Vài tên tu sĩ ở trên tường thành quan sát thấy, muốn giúp mà không dám tiến lên, cách xa xa gọi vọng tới: "Nguỵ... Nguỵ Anh! Nếu ngươi thật sự có bản lĩnh, tại sao ngươi không đi tìm những đại gia chủ của các đại gia tộc trong đại hội tuyên thệ? Chạy tới đây ăn hiếp chúng ta - những tu sĩ cấp thấp không có năng lực chống trả, thì tính là bản lĩnh gì?"

Nguỵ Vô Tiện lại huýt một tiếng sáo, tên tu sĩ kêu gọi kia chợt thấy có một bàn tay đột nhiên túm cổ y, ngã từ trên tường thành xuống dưới, gãy cả hai chân, gào to thảm thiết.... Nguỵ Vô Tiện mặt không đổi sắc nói: "Tu sĩ cấp thấp? Bởi vì là tu sĩ cấp thấp, thì ta nhất định phải chịu đựng các ngươi sao? Nếu dám nói, thì phải dám gánh hậu quả. Nếu biết chính mình nhỏ bé không đáng kể, hèn hạ cặn bã như con kiến, tại sao không biết quản cái miệng mình cho tốt!"]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp