Yêu thầm thanh mai

Chương 1


2 năm

trướctiếp

"Phạm Thị Trà My, cô có dậy đi không hả? Cái bản kiểm điểm thứ 5 sắp được xuất bản rồi! "

Sáng sớm, chàng trai mặc áo sơ mi trắng, quần bò bước vào căn phòng của cô gái nhỏ đáng ngủ say sưa gọi cô gái đó thức dậy

Dường như nghe được lời anh nói, cô mơ màng tỉnh dậy, dụi dụi mắt, lên tiếng

"Nhật, mày có thôi không hả? Mới sáng sớm la lối om sòm ai mà ngủ được?"

Nhật nhìn cô gái nhỏ mở miệng trách móc, tiến tới nhéo má cô

" Sáng sớm cái gì? Ông mặt trời sắp lên tới đỉnh đầu rồi! Còn không mau dậy là tao kệ mày đi học một mình đó"

My nghe thế hoảng ngồi bật dậy, liếc nhìn đồng hồ. 

Gì chứ?! Giờ mới có 6h hơn một xíu, vậy mà nó làm ầm hết cả lên
.
Cô nhăn mày lại, ôm cánh tay Nhật kéo về phía mình làm anh bổ nhào nằm lên người cô, rồi lật người anh lại, ngồi lên bụng anh thành tư thế vô cùng ám muội nhưng dường như cô không có thấy một chút kì quái nào

" Này nha, mới có 6h hơn mà mày làm gì phải vội thúc giục tao như vậy hả? Chi bằng để tao ôm mày ngủ một tí, rồi tao dậy, chứ đi học sớm để làm cái gì "

Nhật liếc nhìn cô, đột ngột xách người cô dậy, đưa mặt cô đối diện mặt mình rồi nhếch mép:"Ai cho! Dậy đi, đừng để tao nóng! Áo tao mới ủi, mày đừng làm nhăn, dậy đi không tao cạp đầu mày đấy"

Trà My uất ức nhìn anh, anh cao to, đi bắt nạt cô, đội trưởng đội bóng rổ của trường mà. Một đứa m62 như cô làm sao đọ được với chiều cao 1m84 kia

Cô vùng vằng thoát khỏi tay anh, soạn sách thì anh soạn cho rồi, đồ ăn thì dọn lên bàn rồi, cô chỉ việc chải chuốt rồi xuống ăn thôi mà sao con bé này lề mề quá

Tính anh vốn nóng như kem, giờ cộng thêm cái tính lề mề của con nhỏ này nữa. Làm anh vô cùng bực mình

Ra xe, anh nắm lấy tay cô rồi vòng qua eo mình:"Bám cho chắc vô, tuột mấy đằng sau là không ai quay lại nhặt đâu"

Trà My liếc xéo anh một cái, thấp giọng trả lời:"Biết rồi biết rồi, mày lo lái xe đi, không bay đi đâu mà sợ"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp