Khu vực xung quanh trống rỗng chỉ còn riêng lẻ Nguyễn Thời Duy, mặc dù tầm mắt hắn chuyên chú vào trang tập nhưng tinh thần mất hút từ khi nào chẳng ai hay biết.
Còn vài phút là tới giờ giao tiết kết thúc tiết đầu, Thịnh Hoài Tâm chẳng còn tâm trạng dạy học thế nên bắt đám học sinh xem bài cho tiết sau.
Lê Thái Minh Dực một đường đi theo hai con người gấp ghé tay trong tay đằng trước. Chốc tới hàng rào uốn quanh vườn hoa, ba người dừng chân.
Khởi Niên chuyển mắt qua lại hai người: ''Hai người khát không? Muốn uống gì? Tôi đi mua cho.''
Lê Thái Minh Dực ngồi xỏm chòm đầu vào bụi hoa gảy vài cái lên cánh hoa mỏng cười nói: ''Năng lượng tích cực đáng ghi nhận. Vậy sao khi nãy không chạy thẳng qua căn tin luôn cậu vòng qua đây chi. Tốn công.''
Khởi Niên chớp chớp mắt nói: ''Trốn đó. Tội phạm vượt ngục đứng trưng ra đó bị còng đâu như chơi. Ở đây mát mẻ, thích hợp ẩn nấp.''
Lê Thái Minh Dực cười một tiếng: ''Ừ đúng là ngục tù. Không phù hợp với cánh bướm tự do như chúng ta.'' Cậu vẽ vòng không trung lên đôi bướm đậu cách đó không xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.