Chu Nhất Dương, thiếu gia đứng hàng thứ ba nhà họ Chu, cả thành phố này không ai không biết tiếng cậu ấy ỷ vào dung mạo xinh đẹp, vô cùng ngạo mạn, tự phụ, suốt ngày trêu chọc đào hoa, còn cậy gia thế tốt, gây chuyện khắp nơi.
Có ngày, có một người qua đường tận mắt thấy cậu câu dẫn Phó Dật Thần, người thừa kế tương lại của tập đoàn Phó thị hùng mạnh nhất, người có thế lực nhất trong các gia tộc.
Chu Nhất Dương: Cái gì chứ?! Ai nói tôi đi thả thính anh ta????
Phó Dật Thần: Đúng, em không làm gì cả, đều là tôi tự làm tự chịu, tự nguyện đổ em, tự nguyện sủng em....
Tình cảm của công đối với thụ có thể tóm tắt trong 1 câu: Năm ấy vì lỡ say 1 nụ cười, mà đem lòng yêu 1 người.
P/S: Chu Nhất Dương còn có một thân phận đặc biệt.