Mạnh Bảo Bảo mở to đôi mắt, nước mắt thoáng cái chảy ra ngoài.

Mạng Bảo Bảo cũng không buông tay, trực tiếp đánh giá Miêu Kiều Kiều, đến khi xác định Miêu Kiều Kiều thực sự không có vấn đề gì, rốt cuộc cũng thở ra một hơi: “ cậu không có bị làm sao là tốt rồi, không làm sao là tốt rồi.”

Miêu Kiều Kiều trong lòng trở lên ấm áp, liên giơ tay lên lau nước mắt giúp bạn, cười nói: “Đã bao lớn rồi mà vẫn còn khóc nhè như tiểu hài tử vậy.”

“ Hứ!” Mạnh Bảo Bảo cố đem hết nước mắt lau vào cánh tay cô, nhún nhún chiếc mũi phiếm hồng, nhỏ giọng còn mang theo tiếng khóc nói: “Cậu cũng không biết tớ có bao nhiêu lo lắng, vừa nghe đến Bạch Nghiêu phóng hoả đốt phòng của cậu, làm tớ sợ chết khiếp.”

Miêu Kiều Kiều sờ đầu bạn mình, trấn an nói: “ chuyện đã qua rồi, cô ta có ý định đốt phòng, nhưng bị tớ phát hiện ra cho lên không có thành công."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play