Hoàng Đại Nga che mặt hét lên: “Trời ơi... Bạch Nghiên và Mã Phương bây giờ chẳng phải là dữ nhiều lành ít sao! “
Miêu Kiều Kiều vẻ mặt cô nề, xem ra tình huống so với trong tưởng tượng của cô còn tệ hơn.
Nhưng mà chuyện này còn chưa xong, Vương Cương nói thêm một câu, làm cho Miêu Kiều Kiều trong nháy mắt bị hoảng loạn.
“Lúc chúng tôi sắp ra khỏi núi, đúng lúc gặp thôn trưởng thôn bên cạnh mang theo một đoàn người đi vào, nói là Mạnh Bảo Bảo cũng bị đám cướp kia bắt đi.”
“Cái gì?!” Miêu Kiều Kiều đột nhiên đứng phắt dậy, bước lên hai bước lo lắng nói: “Vậy lúc trước hai người gặp đám cướp kia có thấy cô tôi không? “
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT