Bên trong không gian có một căn nhà gỗ rộng một trăm mét vuông, gồm hai phòng ngủ, một phòng khách, một toilet và một phòng bếp. Tất cả đồ dùng trong nhà đều do Miêu Kiều Kiều tự trang trí dựa theo sở thích của mình trong vòng một tháng.
Mặc dù không gian không có điện nhưng cô đã góp nhặt được hơn mười cái máy phát điện, còn có mấy trăm bình gas, đủ để ứng phó một thời gian.
Miêu Kiều Kiều lau sạch phân gà dính trên giày, sau đó đem gà đi sơ chế sạch sẽ, bỏ gà vào nồi đất cùng với táo đỏ, kỷ tử, thêm một chút gia vị, cuối cùng là thêm vào linh hồn của món canh gà – nước linh tuyền. Chuẩn bị xong xuôi cô đặt nồi đất lên trên bếp lò, bắt đầu nhóm lửa. Món canh gà hoàn hảo nhất phải được đun bằng lửa nhỏ, nấu chừng một giờ đồng hồ, nhưng hiện tại sắc trời đã tối, cô muốn nhanh chóng giải quyết cho xong bữa nên chỉ cần nấu đến khi gà chín tới là được.
Nhân lúc chờ canh gà sôi, Miêu Kiều Kiều đi vào toilet, bây giờ cô mới có thể quan sát kĩ khuôn mặt của mình. Nhìn hình ảnh cô gái hiện lên trong gương, khóe miệng cô không nhịn được mà giật giật hai cái. Tướng mạo này… Có chút khó mà tiếp nhận nổi, chênh lệch rất lớn so với cô của trước đây.
Nói theo các thím ở nông thôn thì chính là kiểu: mặt tròn đầy đặn, thân thể mạnh khỏe, là người mắn đẻ, có phúc khí. Nhưng thực tế hơn thì là: mặt to tròn như cái mâm, eo thùng nước, chân vừa béo vừa thô như chân voi. Duy nhất có hai điểm còn coi được: đôi mắt to tròn, bờ vai… Rất rộng. Nhưng mà dáng người lưng hùm vai gấu trông như một đàn ông này, có cô gái nào sẽ thích chứ?
Hmm… Hay là để cho sét đánh lần nữa để trở về hình dáng trước đây nhỉ? Có điều, chắc bây giờ cái thân thể kia đã cháy thành than rồi, một cơn gió thổi qua là bay sạch. Miêu Kiều Kiều vừa nghĩ đến cảnh tượng đó thì sợ đến run lập cập.
Cô vẫn nên chấp nhận số phận thôi… Dáng người đàn ông cũng được, miễn là khỏe mạnh. Không phải tục ngữ có câu “Không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ không biết làm đẹp” đó sao. Chỉ cần còn sống thì sớm muộn cũng có một ngày, cô sẽ lột xác trở thành cô gái xinh đẹp động lòng người.
Tính ra thì cô vẫn còn rất may mắn đấy, đi dạo phố đồ cổ rồi tùy tiện mua một chiếc vòng ngọc tại một sạp hàng nhỏ. Không nghĩ tới lúc tận thế vừa đến, trong lúc gọt hoa quả không cẩn thận để dao cứa đứt tay, một vài giọt máu nhiễu lên trên vòng ngọc, sau đó vòng ngọc trên tay liền biến mất, mở ra một không gian thần kỳ.
Không gian này rất lớn, tổng cộng chia làm bốn khu vực, theo thứ tự là: khu sinh hoạt, khu vực hồ nước, rừng rậm và trang trại. Ở chính giữa khu sinh hoạt có một căn nhà gỗ, cách đó không xa là linh tuyền, bên cạnh liên tiếp có bốn kho hàng lớn, trong kho hàng toàn bộ là vật tư mà Miêu Kiều Kiều thu thập được.
Bởi vì cô có thể dùng suy nghĩ điều khiển không gian cho nên tùy ý chứa bao nhiêu vật tư cũng được, không phải sợ không đủ chỗ. Bốn kho hàng lớn lần lượt là đồ ăn, đồ dùng hàng ngày, quần áo phụ kiện và những đồ dùng linh tinh khác.
Đồ ăn có lương thực, rau củ, thực phẩm đông lạnh, đồ ăn vặt các loại. Đồ dùng hàng ngày bao gồm khăn mặt, mỹ phẩm, sữa tắm. Quần áo thì có đủ cho bốn mùa, trang sức vàng bạc cũng có vài loại kiểu dáng. Còn lại là những đồ dùng khác như máy phát điện, ô tô, xe đạp, thiết bị y tế…
Lúc trước nghĩ rằng cuộc sống ở tận thế thiếu thốn đủ đường, cho nên lúc thu thập vật tư Miêu Kiều Kiều rất mạnh tay, bất kể là thứ gì chỉ cần còn dùng được liền thu vào không gian. Cô cũng không có cái gọi là đồng cảm mà chừa lại hay san sẻ cho người khác, cô liều sống liều chết liên tục giết tang thi, thu thập vật tư suốt một tháng trời.
Còn bọn họ chẳng dám bước ra khỏi cửa nửa bước, cứ ở mãi trong nhà chờ người khác giúp đỡ, không phải bị zombie ăn thì cũng đói mà chết, cô chừa lại vật tư cũng vô dụng. Miêu Kiều Kiều lớn lên ở cô nhi viện, đã sớm hiểu được nhân tình ấm lạnh, học được cầu người không bằng cầu chính mình, bản thân mình phải mạnh mẽ mới mong được sống tốt.
Không gian này còn có công năng giữ cho vật phẩm luôn tươi mới, đồ ăn và đồ dùng cất giữ ở đây sẽ không bị biến chất hay cũ đi, cứ thong thả mà dùng cũng đủ cho một người sống sung túc hơn một trăm năm.
Hồ nước trong không gian vô cùng lớn, tập hợp đủ các loại cá, tôm, cua, ếch, và các loại hải sản khác, vô cùng phong phú.
Rừng rậm cũng rộng rãi không kém, có đủ các loại cây ăn quả, cây đại thụ to lớn, lại còn có vài loại động vật đáng yêu.
Khu trang trại thì càng mênh mông rộng lớn, thoải mái nuôi thả gà, vịt, heo, dê, bò,… Còn có ngàn mẫu ruộng tốt, tha hồ trồng lương thực rau quả.
Vì bên trong không gian chỉ có ban ngày không có ban đêm, thời gian trôi qua tương tự bên ngoài, cho nên thực vật được trồng trong không gian sinh trưởng nhanh hơn bên ngoài rất nhiều, lại thêm Miêu Kiều Kiều thường dùng nước linh tuyền tưới cho cây, khiến cho tất cả hạt giống gieo trồng phát triển thần tốc, trong vòng nửa tháng đã có thể thu hoạch.
Miêu Kiều Kiều vừa mới thu hoạch một đợt rau củ, nên hiện tại ruộng vườn đang trong tình trạng trụi lủi, cô tính toán đợi một thời gian nữa sẽ lại tiếp tục trồng các loại giống khác. Vừa nghĩ tới vật tư ngày càng sung túc dồi dào, Miêu Kiều Kiều liền cảm thấy thỏa mãn.
Mà điều khiến cô hài lòng nhất chính là hiệu quả của nước linh tuyền, không chỉ có thể cường thân kiện thể mà còn thanh lọc tạp chất, có công dụng dưỡng nhan. Mặc dù không giống như trong các bộ tiểu thuyết huyền huyễn miêu tả có thể thay da đổi thịt nhưng cô cảm thấy như vậy rất tốt rồi.
Nếu không phải ngoài ý muốn thu hoạch được không gian, dựa vào việc uống nước linh tuyền trong không gian duy trì sức lực, Miêu Kiều Kiều cũng không thể sinh tồn trong tận thế ngày ngày chém giết như vậy.
Nguyên chủ thân thể này từ nhỏ đã luôn bị chế giễu bởi dáng người béo phì, vì thế mà luôn ám ảnh với việc phải giảm béo, thế nhưng lại giảm không đúng cách, không chỉ không có hiệu quả còn khiến cơ thể ngày càng yếu ớt. Bề ngoài nhìnto béo như vậy thôi chứ thực tế bên trong không có chút sức lực, ngay cả đi đường cũng chóng mệt hơn người khác.
Để tránh xảy ra những bất tiện sau này, Miêu Kiều Kiều quyết tâm phải điều dưỡng thân thể lại. Nghĩ đến đây, cô lập tức dùng suy nghĩ múc một bát nước linh tuyền uống cạn. Nước suối trong veo vừa vào đến miệng, lập tức có thể cảm giác được sự biến hóa trong cơ thể. Phần bụng như có vô số thứ tràn vào, cơn đau bụng đột ngột xuất hiện khiến Miêu Kiều Kiều đổ đầy mồ hôi.
“Shh! Ui chao… Bụng đau quá!”
Miêu Kiều Kiều dùng hết sức ói hết những thứ đang sôi sục trong cơ thể ra ngoài. Chờ cơn đau dịu xuống, toàn thân cô giống như hư thoát, mồ hôi tuôn ra như mưa thấm vào quần áo.
Miêu Kiều Kiều vội vàng đi tắm rửa kỳ cọ, sau khi tắm xong cô thay một bộ đồ ngủ thoải mái, cảm giác toàn thân mát mẻ thông thoáng, thân thể trông nhẹ đi mấy phần.
Soi gương lại lần nữa, có thể thấy làn da trông ửng hồng hơn một chút, so với trước đó rõ ràng có thay đổi, nhưng cũng không phải biến hóa quá rõ ràng.
Cơ thể này chứa rất nhiều tạp chất, đoán chừng còn phải uống nước linh tuyền một thời gian nữa mới dưỡng tốt được.
Về công hiệu dưỡng nhan của nước linh tuyền, trước đó Miêu Kiều Kiều có khảo nghiệm qua, hiệu quả không đến nỗi nghịch thiên mà sẽ cải thiện từ từ. Điều này vừa hay đúng ý cô, chứ nếu đột nhiên trở nên xinh đẹp trong một đêm nhất định khiến người khác sinh nghi.
Ở nông thôn ai cũng ngày ngày phơi nắng làm ruộng, có ai mà da không ngăm đen, đương nhiên cũng có một số người thể chất trời sinh khác biệt, phơi nắng mỗi ngày nhưng da dẻ vẫn hồng hào, thật khiến cho người khác hâm mộ. Chẳng qua kiên trì sử dụng nước linh tuyền, Miêu Kiều Kiều tin rằng về sau cô cũng có được thể chất tuyệt vời ấy.
Nghĩ vậy, cô quyết tâm trở về phải lập ra một kế hoạch tử tế, nhất định phải giảm béo thật nhanh, nếu không làm việc gì cũng không tiện. Thật mong chờ tới ngày có được cơ thể thon thả nhẹ nhàng quá, dù sao thì có cô gái nào mà không muốn ăn diện xinh đẹp đâu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT