Ngoài ánh mắt của anh còn có một ánh mắt khác đang nhìn cô một cách thâm độc, bước chân nguy hiểm tiến gần về phía người phục vụ dặn dò.

Cô ta không ai khác là Hứa Nhị Tâm, kế hoạch độc ác của cô ta bắt đầu rồi.

Sau khi dặn dò phục vụ xong, cô ta bước dần về phía cô.

"Không biết tôi có thể mời tiểu thư đây một li không?" Nhị Tâm lên tiếng hỏi.

"Cô...là.." Cô hỏi lại, người phụ nữ đứng trước mặt cô không hề có bất kì thông tin gì, nên cô có hơi dè chừng.

"Tôi là Hứa Nhị Tâm, là tiểu thư của Hứa gia." Nhị Tâm tự giới thiệu bản thân.

"Hóa ra là tiểu thư của Hứa gia, bảo sao tôi không quen biết." cô nói.

"Không quen thì giờ quen thôi, tôi có thể mời cô một li làm quen không?"

"Được chứ." cô không do dự mà đồng ý không còn phòng bị.

Tên phục vụ lúc nãy được Nhị Tâm dặn dò mang rượu ra rồi gật đầu nhẹ với cô ta, ngay lập tức miệng cô ta nở ra một nụ cười đắc ý, nhưng cô lại không hề nhìn thất nụ cười nguy hiểm đó mà cùng cô ta cạn hết li rượu vừa lấy kia.

Anh lúc này có người của tập đoàn khác tới mời rượu và bàn chuyện hợp tác, nên anh quay mặt đi không hề để ý đến cô đang bị Nhị Tâm tiếp cận.

Sau khi Cố Giai Lệ uống cạn li rượu, Nhị Tâm hài lòng rời đi. Một lúc sau, cô bắt đầu thấy hơi mệt, cô bước từng bước chân nặng trĩu đi về phía ba mẹ xin phép về nhà và nhờ hai người họ trông tiểu Vĩnh giúp cô.

"Ba, mẹ, con hơi mệt, con xin phép về nhà trước, ba mẹ trông tiểu Vĩnh giúp con nha." cô nói.

"Con mệt sao, để mẹ kêu người đưa con về." mẹ cô nói.

"Không cần đâu mẹ, con tự về được, ba mẹ không cần lo, con về nha."

"Được rồi, con về nghỉ ngơi đi, tiểu Vĩnh để ba mẹ lo." ba cô nói.

Cô gật đầu chào hai người lần nữa rồi bước ra khỏi bữa tiệc.

Tiểu Vĩnh đi chơi nãy giờ đột nhiên thấy mẹ bước ra khỏi bữa tiệc, cậu hiếu kì đi theo đằng sau, bước theo mẹ ra đến bên ngoài nhà hàng, cậu nhìn thấy một đám người lao về phía mẹ cậu, trong số đó còn có một người phụ nữ ăn mặc sang trọng nữa.

Hoảng quá cậu không biết nên làm gì, chợt nhớ đến chiếc điện thoại, cậu nhanh chóng rút điện thoại ra chụp vài tấm, vừa chụp xong thì mẹ cậu bị kéo lên xe đi mất.

Cậu bật khóc nức nở nhưng trong bữa tiệc chẳng ai để ý cả.

Tiểu Vĩnh nhớ đến ba, lúc nãy đi chơi cậu đã nhìn thấy ba, nghĩ đến đó cậu vội vàng đi tìm ba.

Còn anh khi vừa nói chuyện xong quay ra không thấy cô đâu, anh liền nghĩ chắc cô cũng đi xã giao giống mình nên không để ý lắm, nhưng trong lòng anh lại có cảm giác bất an vô cùng.

Trong lòng đang rạo rực bất an khó tả thì tiểu Vĩnh vừa khóc vừa từ đâu chạy tới gọi anh.

Anh thấy con trai mình khóc thì hốt hoảng vội ngồi xuống bế cậu bé lên nói:

"Tiểu Vĩnh sao vậy, sao con khóc, có chuyện gì sao?"

"Ba...ơi...mẹ...mẹ....." cậu bé nói không thành câu lẫn vào cả tiếng nấc khiến anh không nghe được gì.

"Bình tĩnh nào, nói cho ba biết có chuyện gì xảy ra, không được khóc." anh trấn an cậu con trai của mình.

Sau khi nghe ba nói vậy, cậu bé ngừng khóc và đồng thời đưa máy điện thoại cho anh nói:

"Mẹ..mẹ...bị bắt đi mất rồi."

Anh cầm chiếc máy điện thoại mà cậu đưa, nhìn những bức ảnh bên trong, cộng thêm nghe thấy lời cậu bé nói, anh lập tức nổi giận, nhưng vẫn kìm nén lại nói với tiểu Vĩnh:

"Tiểu Vĩnh, con đừng lo lắng nữa, ba sẽ mang mẹ về cho con, giờ con đến chỗ ông bà ngoại chơi, không kể cho ai biết về chuyện này được không?"

Cậu bé gật đầu, anh thả cậu bé xuống và lau sạch nước mắt trên mặt cậu, rồi cậu bé đi về phía ông bà ngoại.

Lúc này anh lấy điện thoại trong túi quần ra gọi cho Phạm Hoàng.

[Alo sếp.]

"Tôi cho cậu năm phút, định vị vị trí của vợ tôi ngay lập tức, sau khi định vị được vị trí, cử thêm một đám người đến đó cho tôi."

[Rõ thưa sếp. ]

Anh cúp máy vô cùng tức giận, lúc nãy anh nhìn trong ảnh còn thấy cả Nhị Tâm, anh đoán ngay chuyện này là do cô ta làm, có lẽ ngày tàn của Hứa gia tới rồi.

Năm phút sau vị trí của Cố Giai Lệ được gửi đến chỗ anh, là một khách sạn cách không xa bữa tiệc là bao, anh vội vàng lao xe như bay đến đó.

Còn về phía Phạm Hoàng vì là đang ở cùng với Minh Thư nên Minh Thư cũng biết chuyện, hai người nhanh chóng cùng với một đám vệ sĩ to cao đang chờ bên ngoài nhà hàng đi đến khách sạn kia.

Còn cô lúc này bị đám đàn ông bắt cóc nhốt trong một căn phòng, thuốc trong rượu bắt đầu phát huy tác dụng, cơ thể cô bắt đầu nóng lên, nhưng cô vẫn kháng cự lại đám đàn ông kia.

Chúng bắt đầu sờ mó cơ thể cô, cô vùng vẫy kịch liệt, bọn chúng bắt đầu dữ chặt tay chân cô, một tên đang kéo khóa váy của cô xuống, nguy hiểm đang cận kề.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play