Ông Thẩm nghe con trai mình nói thì không còn phun trà nữa mà chuyển sang sặc luôn.
"Con quyết định nhanh thế, hai đứa còn quen nhau chưa đến một ngày." ông Thẩm nói.
Lúc này Cố Tư Tư hơi lo sợ nắm chặt lấy bàn tay ấm áp bên cạnh của anh. Anh cũng hiểu tâm ý của cô liền vỗ nhẹ tay cô để cô yên tâm và tin tưởng vào anh.
"Ba, bọn con yêu nhau thật lòng, cưới sớm không phải tốt sao, dù sao cả hai đứa bọn con đều lớn hết rồi, cũng nên cưới sớm thôi."
Nghe thấy lời nói này của Thẩm Trạch Phong ông Thẩm thấy cũng đúng, dù ông không nghĩ tốc độ của con trai ông lại nhanh đến vậy, dù sao ý của con trai ông, ông có cản cũng khó, mà ông cũng rất mong con trai mình lập gia đình, sao ông lại cản chứ, chỉ là ông quá bất ngờ, đúng là tuổi trẻ thật quá vội vàng, mong hai đứa về bên nhau được lâu dài, được hạnh phúc.
Còn về phía ông Cố thì ông lại rất hài lòng với cậu nhóc Thẩm Trạch Phong này, ông tin vào mắt mình nhìn không nhầm người, ông tin anh sẽ cho con gái ông hạnh phúc cả đời nên mới cùng ông Thẩm lập ra kế hoạch hoàn hảo này.
"Được, ngay trong hôm nay hai đứa đi đăng kí kết hôn đi, ba hôm nữa là ngày đẹp để tổ chức hôn lễ, nếu bỏ lỡ phải chờ đến ba tháng nữa mới có ngày đẹp, hai đứa muốn sao?" Ông Cố hỏi. Chap mới luôn có 𝐭ại { 𝗧rUm𝗧ruyệ n.V𝙉 }
"Cháu nghe theo ý bác."
"Con nghe theo ý ba."
Cả hai đồng thanh.
"Được, vậy hôm nay hai đứa đi đăng kí kết hôn ba ngày nữa làm đám cưới." ông Cố nói.
Nghe xong lời ông Cố nói ông Thẩm ngồi một bên sốc thông tin "rõ ràng hai người chỉ bàn đến chuyện gán ghép hai đứa nó với nhau mà lão già họ Cố kia đã tính đến ngày kết hôn luôn rồi, sao mình có cảm giác bị lão già này gài ta."
Thoát khỏi dòng suy nghĩ của mình ông Thẩm thấy vậy cũng tốt, thôi thì cưới sớm cũng tốt.
Vậy là ngay trong sáng nay có một đôi trai gái dẫn nhau đi đăng kí kết hôn, trên mặt họ thể hiện rất hạnh phúc khiến người xung quanh phải ganh tị. Đăng kí kết hôn xong, vậy là cô - Cố Tư Tư, anh - Thẩm Trạch Phong chính thức trở thành vợ chồng, chỉ còn chờ một cái đám cưới vào ba ngày nữa mà thôi.
Còn cô - Cố Giai Lệ, vì sáng nay cô cùng Minh Thư ra khỏi nhà làm việc sớm nên không biết trong nhà mình xảy ra chuyện gì.
Hôm nay là ngày đặc biệt đối với cô vì hôm nay là ngày cô chính thức lộ diện trước giới truyền thông. Chính thức xuất hiện sau hơn ba năm ở ẩn.
Nói đúng hơn là cô chính thức tuyên bố với anh một cách gián tiếp là cô đã trở lại rồi, chỉ là về phần anh, anh có hiểu được ý sâu xa này của cô hay không thôi.
Từ sáng sớm cô cùng Minh Thư ra khỏi nhà sớm để chuẩn bị cho cuộc họp báo quan trọng hôm nay, tất cả mọi người đều rất bận rộn, vất vả chạy ngược xuôi mấy tiếng đồng hồ cuối cùng thời gian họp báo cũng đã tới, phóng viên cũng đã đến đông đủ, không những phóng viên đến mà cả những người tò mò về người đứng đầu Thiên Ý cũng tới không ít, xem ra hôm nay vất vả rồi.
"Xin chào mọi người, xin lỗi vì để mọi người chờ lâu, buổi họp báo của Thiên Ý xin được chính thức bắt đầu." Minh Thư vừa bước từ cánh gà bước đến chỗ ngồi của mình trên sân khấu vừa nói.
"Thưa cô Minh Thư, theo như chúng tôi được biết, thì cô làm giám đốc của Thiên Ý, buổi họp báo hôm nay cũng là để thông báo cho mọi người về người đứng đầu Thiên Ý, vậy tại sao bây giờ ở đây lại có một mình cô vậy?" một phóng viên hỏi.
"Vâng, không để mọi người chờ lâu, tôi xin giới thiệu với mọi người, cô Cố Giai Lệ người đứng đầu tập đoàn Thiên Ý chúng tôi." Minh Thư nói.
Minh Thư vừa dứt lời, cô bước ra từ cánh gà, ánh đèn flash chớp nháy liên lục, hôm nay phóng viên lại có thông tin nóng hổi để viết rồi.
Khi cô bước ra, tiếng xì xào, bán tán cũng to dần.
"Hóa ra người đứng đầu Thiên Ý lại là một cô gái trẻ xinh đẹp đến vậy."
"Thật không ngờ luôn đấy, tôi còn tưởng người đứng đầu Thiên Ý giống như tin đồn nữa chứ."
"Tôi cũng nghĩ vậy, tôi còn tưởng người đứng đầu Thiên Ý là một ông già to béo bụng bia, hoặc là một cao nhân về già tìm thú vui nữa chứ, ai ngờ là một cô gái trẻ tuổi tài năng xinh đẹp như vậy."
"Thật không thể tin được mà!"
"Mà khoan, mọi người có thấy cô ấy có chút quen mắt không?"
Tiếng bàn tán bắt đầu to hơn cả lúc cô bước ra.
"Anh nói tôi mới thấy cô ấy có chút quen mắt đó."
"Có phải tôi gặp cô ấy ở đâu không nhỉ?"
"Chắc anh nhầm rồi đó."
Người kia không tin mình nhầm vì anh ta đã chứng thực suy nghĩ của mình, anh ta giơ thông tin tra được trên mạng cho người xung quanh xem rồi nói:
"Đây mọi người xem này, tôi không hề nói sai, cô ấy rất quen, hóa ra cô ấy chính là vợ của Khúc Dạ Thành, là thiếu phu nhân của Khúc gia."
"Đúng, đúng là cô ấy!"
"Là cô ấy thật này."
"Chính là cô ấy."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT