Bắc Tử Mịch bĩu môi không vui, hoàng huynh anh minh thần vũ một thời bây giờ đầu óc chỉ toàn là nàng. Vậy mà Tống Thiên Nhan vô tâm nữ nhân này lại không hề quan tâm đến hắn. " Ta nói, Tống Thiên Nhan, nếu ngươi chần chừ Hoàng Huynh sẽ bị nữ tử khác cướp mất đấy"

Bỏ trong miệng khối điểm tâm, nàng chau mày " là ai ? Phùng Như Ý ?"

" Tống Thiên Nhan người đừng xem thường nữ nhân đó, dù sao nàng ta cũng là cháu của Hiền Quý Phi. Thân phận xứng đáng làm Thái Tử Phi hơn ám vệ nho nhỏ như ngươi đây" Bắc Tử Mịch đe doạ trừng mắt, tuy nàng không thích Phùng Như Ý thành nàng tẩu tử, có điều nếu xét vì nguy cơ không phải Phùng Như Ý có khả năng nhất sao.

Tống Thiên Nhan hừ lạnh " Nếu như vậy Bắc Vỹ Lăng chẳng khác gì bình thường nam tử"

Phùng Như Ý là đệ nhất mỹ nhân Bắc Đường, nam nhân ưa thích nàng cũng là lẽ đương nhiên, có điều nàng không thoải mái, nàng không muốn Bắc Vỹ Lăng hội thích nàng " Danh hiệu đệ nhất mỹ nhân đó thật buồn cười, trong khi đó rõ ràng ngươi mỹ mạo hơn nàng"

" Vô phương, dù sao ta cũng chỉ là một không sủng ái công chúa" Nàng nhún vai, trong đôi mắt toát lên đượm buồn.

Tống Thiên Nhan buông trong tay chiếc lá, đi đến bên cạnh nàng vỗ vai " Bắc Tử Mịch ngươi mới đúng là nữ nhân ta ngưỡng mộ, Phùng Như Ý hay Bắc Tử Như nữ nhân đó chỉ như bình hoa di động. Không gì đặc sắc"

Nàng bật cười " Ngươi nghĩ vậy sao ?"

" Đúng vậy" Tống Thiên Nhan không phản đối gật đầu. Tuy rằng kết cuộc Bắc Tử Mịch cũng thảm không khác gì Tống Thiên Nhan, có điều lúc này đã không còn như nguyên tác, nàng cũng sẽ không để Bắc Tử Mịch xảy ra chuyện.

" Tử Mịch, ngươi cùng Vỹ Lăng là nhất mẫu đồng bào sao ?" Tuy là biết không phải nhưng có vài chuyện nàng muốn biết rõ, chỉ có thể từ từ hỏi kĩ.

Quay sang nhìn phía nàng, Bắc Tử Mịch ngạc nhiên nói " Hoàng Huynh không nói gì với ngươi sao ? Mẫu phi của ta là Thục Phi, mẫu phi của Hoàng Huynh là Tĩnh Phi"

" Tĩnh Phi ? Vậy Tĩnh Phi ..." Tĩnh Phi hẳn là đã bị Đông Lạc Hoàng bắt về, nên Thục Phi mới nhận nuôi Bắc Vỹ Lăng đi.

" Tĩnh Phi khuynh quốc khuynh thành dung mạo đã lay động 2 trái tim của nhị vị Hoàng đế, có điều lúc bấy giờ Đông Lạc mạnh hơn Bắc Đường rất nhiều, Phụ Hoàng bất đắc dĩ phải đưa Tĩnh Phi đi Đông Lạc. Hoàng Huynh lúc này bơ vơ một mình trong cung, đựơc ta mẫu phi nhận làm hoàng nhi, nuôi dữơng như thân nhi tử" Bắc Tử Mịch hồi tưởng đoạn truyện xưa nghe từ mẫu phi kể lại nói.

Tống Thiên Nhan yên lặng ngồi nghe, dễ dàng đưa tặng cho Đông Lạc, như vậy Tĩnh Phi chẳng phải không có chỗ dựa, rõ ràng Bắc Khả Ôn vốn không hề biết Tĩnh Phi chính là Độc Song Cốc vang danh công chúa điện hạ. " Tĩnh Phi xuất thân ngươi biết ?"

Bắc Tử Mịch lắc đầu " Nghe nói Tĩnh Phi xuất thân từ Tây Vực, do Phụ Hoàng trong lúc vi tuần đem về cung sủng ái phong thành Tĩnh Phi"

Như vậy kể cả Bắc Vỹ Lăng cũng không hề biết nàng chính là Âu Dương Hiểu Nguyệt. " Mái tóc ngân phát của hắn, là di truyền từ Tĩnh Phi đi"

" Đúng vậy, lúc Mẫu Phi còn sống có kể qua cho ta về dáng vẻ của Tĩnh Phi, nàng đẹp khuynh quốc khuynh thành với ngân phát tóc dài, nước da trắng như tuyết. Huống hồ phụ hoàng khi còn trẻ cũng là một đại mỹ nam, Hoàng huynh chính là thừa hưởng của cả hai đi" Bắc Tử Mịch nói có chút pha trò lại không giấu được đượm buồn, Hoàng Huynh lại chịu nhiều đau khổ kể từ khi Tĩnh Phi ra đi, hắn phải cố gắng rất nhiều mới có được vị trí như vậy.

Tống Thiên Nhan thở dài, Tĩnh Phi hồng nhan bạc phận đi, rõ ràng từ bỏ cả Độc Song Cốc trở thành phi tử tứ cố phô thân, lại bỏ mình nơi xa lạ.

" Hoàng Thượng giá lâm" Bên ngoài vang lên tiếng thái giám hô to. Tống Thiên Nhan cùng Bắc Tử Mịch nhìn nhau, Hoàng Thượng là Đông Phương Triệt, hay là...

Từ sau cánh cửa bước đến một tuyệt sắc nam tử, đế vương cuồng vọng khí chất, một thân thẩm bào đỏ rực như lửa. Sâu thẩm ánh mắt nhìn thẳng nàng.

Tống Thiên Nhan định thần lại, nhẹ giọng hành lễ " Tham kiến Tây Xuyên Hoàng, chúng ta Hoàng Thượng hiện không có ở đây"

Tây Lăng Duệ nhìn xung quanh bài trí lướt qua Bắc Tử Mịch, nhìn thẳng vào nàng " Trẫm đến đây không để gặp Đông Lạc Hoàng, trẫm đến để tìm ngươi"

Trong mắt hiện lên bất ngờ đề phòng, nàng từ tốn hỏi " không biết Tây Xuyên Hoàng đến gặp một người nhỏ nhoi như ta là có việc gì?"

Tây Lăng Duệ cười nhạt, lướt sang Bắc Tử Mịch nói " Bản thân không có nội lực nhưng lại có một cao thủ bên cạnh làm cung nữ, ám vệ của Đông Lạc Hoàng thật sự làm trẫm mở mang tầm mắt"

Bắc Tử Mịch kinh ngạc, hắn nhìn thấu võ công của nàng. Như vậy võ công của hắn phải cao đến như nào đây chứ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play