Người đàn ông ảm đạm rút tay về, gió mạnh thổi bay mái tóc dài che mất nửa khuôn mặt khiến người ta khó nhìn thấy biểu cảm của y, chỉ có đôi mắt màu sáng kia, trong ánh sáng lờ mờ, trông hoang vắng lạ thường.

"Anh……"

Quý An không nói được lời nào an ủi, người chết như đèn tắt.

Ngay cả khi y sống lại một lần nữa - với tư cách là lệ quỷ, nó sẽ không giống như trước.

Một lúc sau, người đàn ông mới bình tĩnh lại: "Đi thôi, anh đưa em đi."

Quý An lúng túng gật đầu.

BOSS lớn kêu, ai dám không đi? Hai người đi dạo trong khu vườn khô héo, những cành cây được cắt tỉa trước đó đã mọc hoang dại sau ba bốn tháng không ai chăm sóc.

Hà Ngọc Sâm đưa tay vuốt ve một đóa hoa nhài đang rụng, dây leo héo rũ, mỏng manh không thể chịu được một chút sức lực, sau khi phát ra tiếng động nhẹ liền rơi xuống đất nhớp nháp.

Giống như một mạng người mong manh, không đáng nói.

" Anh hối hận."

Giọng nói của người đàn ông mỏng như muỗi kêu, ngay khi y vừa thoát ra, nó đã bị gió rít làm tan biến trong không khí.

Quý An nghe không rõ, cúi đầu bối rối hỏi: " Anh nói cái gì?"

"Không có gì."

Hà Ngọc Sâm chớp đôi mắt đỏ hoe, lắc đầu liếc đi chỗ khác, không dám nhìn Quý An. Trong cuộc sống, y có những hành động liều lĩnh và thiếu kiềm chế, luôn cho rằng mình là người kiểm soát mọi việc và có thể thoải mái tiêu xài.

bao gồm cả sinh mệnh của chính mình.

Nhưng đến bây giờ y mới phát hiện ra rằng mọi người cuối cùng sẽ phải trả giá cho những gì họ làm.

Nếu y vẫn còn sống và có sự ấm áp và tâm hồn của một người đang sống, thì y có thể theo đuổi người mình thích một cách ngay thẳng và cởi mở. Cho mình một cơ hội.

Mà không giống như bây giờ, chưa nhập cuộc đã ra ngoài.

Bầu không khí trong tuyến tiếp theo khá buồn tẻ. Hà Ngọc Sâm thỉnh thoảng sẽ nói vài điều về thời thơ ấu của mình, và Quý An sẽ lắng nghe bên cạnh, thỉnh thoảng lại phát ra hai tiếng " ân", để trở thành một người nghe đủ tiêu chuẩn.

Trước Bất tri bất giác, đã đến cổng.

Vẫn là cánh cổng sắt cao vút với những chiếc đinh nhọn hoắt sừng sững. Đến cửa, Quý An nhìn thấy đồng đội chưa rời đi, ba người đàn ông to lớn đứng bên cổng sắt,, không ngừng nhìn ra khu vườn.

Ngay khi bóng dáng của Quý An xuất hiện, Quý Nhiên điên cuồng vẫy tay: "Anh trai, đại ca! Chúng ta đến rồi—"

Đang nói nửa chừng thì đột nhiên bị kẹt. Quý Nhiên nhìn Hà Ngọc Sâm như thấy kẻ thù, vẻ mặt tràn đầy tuyệt vọng, chỉ cảm thấy Thần sắp gϊếŧ mình, trông cậy vào hắn!!! Làm thế nào mà boss đến?

Hà Ngọc Sâm không nhìn Quý Nhiên, mà sờ sờ cái cổ non nớt của thiếu niên với vẻ mặt phức tạp, ngón tay cái xoa nhẹ lên hầu kết nhỏ nhỏ y thấp giọng nói: "Nếu..."

" Ân?"

"... Một ngày nào đó, nếu như em chết, em có thể tới tìm ta sao?"

Quý An kinh ngạc ngước mắt lên, bắt gặp vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của người đàn ông, không khỏi cắn môi dùng ngón tay véo vạt áo: "... Tôi có thể không trở thành ma."

"...như vậy a..."

Giống như một người mù mất đi ánh sáng, ánh mắt của người đàn ông mờ đi vô ích, như một viên ngọc bụi, dù đã từng đẹp đẽ, nếu không ai có thể lau đi lớp sương mù, nó sẽ vĩnh viễn bị lãng quên trong góc khuất..

Quý An vô thức xoa xoa gáy ma xuôi quỷ khiến nói: "... nhưng nếu tôi có thể đi qua đây, tôi nhất định sẽ đến tìm anh."

. Thịch

Cũng giống như ngôi sao đầu tiên sáng lên trong vũ trụ tĩnh lặng, một chút ánh sao cũng đủ khiến người ta thấy hy vọng.

Hà Ngọc Sâm gật đầu thật mạnh

“Thôi, hảo ước.” Y buông tay, lui về phía sau hai bước, “Anh sẽ đợi em trở lại.”

Quý An hé môi muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.

Khi đồng đội thấy Quý An quay lại, BOSS không có ý ngăn cản, bọn họ đã rời đi trước, chỉ còn lại Quý Nhiên đang đứng đợi tại chỗ, hắn vẫy tay, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ: “Anh ơi! "

" Ân hảo!"

Quý An nhìn lần cuối người đàn ông trong biệt thự, quay người đưa Quý Nhiên ra khỏi căn biệt thự đầy ma mị.

Dưới ánh đèn mờ ảo, bóng dáng y dần bị nuốt chửng cho đến khi khuất dạng.

Hà Ngọc Sâm lặng lẽ đứng dưới mây đen, không biết đã qua bao lâu, mây đen phía chân trời biến hóa thay đổi, y nhắm mắt lại, khi mở ra lần nữa, toàn bộ biệt thự trở nên sinh động trở lại, hoa héo. xương nở rộ, cỏ xanh, người hầu mặc quần áo tử tế, rải rác xung quanh biệt thự.

Trời đổ mưa to, trước cổng biệt thự xuất hiện năm bóng người.

Họ bấm chuông cửa.

Ding Dong!

Quản gia mặc bộ đồ đen cầm ô đen giẫm lên tiếng mưa bước tới, ánh mắt rất lạnh, lạnh như một tảng băng không tan.

Có người đang chào hỏi: "Xin chào... Bởi vì đường phía dưới bị tắc, chúng ta xuống núi không được, hôm nay muốn ở đây một đêm, có được không?"

"Xin lỗi, chủ nhân không thích người ngoài."

...

Một chương trình mới đã bắt đầu.

***

Quý An thoát game và quay trở lại không gian hệ thống.

[Phó bản Biệt thự hoang vu đã hoàn thành, tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ là 92%, hoàn thành nhiệm vụ phụ, điểm S, có hai vật phẩm rơi ra. Bạn có muốn kiểm tra cốt truyện tiếp theo không? 】

Qúy An do dự một chút rồi nghiến răng gật đầu: "Ừ."

Hà Ngọc Sâm hiện tại xuất hiện trên màn hình xanh quen thuộc.

Trong căn phòng sáng sủa và rộng rãi, Hà Ngọc Sâm và Hà Ngọc Ninh đang chiếm hữu một chàng trai trẻ đang xem phim. Thanh niên sắc mặt đỏ bừng, hình như có chút ngượng ngùng, lông mi hơi hơi rung động, tú sắc khả xan.

Quý An:???!!!

Đó không phải là cậu sao?!! Chuyện này diễn ra như thế nào?

Không ai có thể trả lời được câu hỏi của Quý An, chỉ biết kìm nén nghi ngờ tiếp tục cúi gằm mặt mà xem không phản ứng gì cho đến khi Tống Trường Khê xuất hiện, Thường Như xuất hiện… 4 người đồng đội xuất hiện.

Hóa ra... tất cả chỉ là tưởng tượng.

Quý An đang suy nghĩ với tâm trạng phức tạp.

Sau khi kiểm tra tình tiết tiếp theo, Quý An có thời gian lại cúi đầu nhìn thỏ trắng mắt đỏ dưới chân, thỏ trắng ngoan ngoãn gầm gừ, đưa móng vuốt nhỏ đẩy hai cây gai và hoa hồng quen thuộc hộp kho báu.

Đã đến lúc kiểm tra nhân vật của bạn một lần nữa!

Quý An bỏ mặc tình yêu vứt sau đầy, phải chăm chỉ kiếm tiền trả nợ thì không đủ tư cách để thương xúan thu buồn. Cậu hít một hơi thật sâu và cẩn thận mở hộp kho báu bên phải.

Trong rương có một chiếc nhẫn bạc đơn giản được khảm một viên hồng ngọc ở giữa, nếu nhìn kỹ có thể thấy viên ruby

có vẻ ngoài mờ ảo của một biệt thự.

[Chiếc nhẫn thần kì.

Cấp bậc: A

Loại: Đạo cụ không gian hạng đặc biệt.

Tác dụng: Có thể đựng thẻ vật phẩm, vật dụng và những thứ khác. Những thứ như đồ vật thế giới nhiệm vụ, ngoại trừ các vật phẩm đặc biệt, sẽ biến mất sau khi rời đi.

Thuyết: Một chiếc nhẫn thương tâm trong đó một người buồn bã sống đang sống. 】

Quý An:???

Này thuyết minh có nghĩa là gì?

Cậu nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn xem xét, chỉ thấy phù điêu bên trong rất đẹp, loay hoay hồi lâu cũng không phát hiện ra có gì không ổn nên cậu mới bỏ qua, sau khi đeo nhẫn vào tay, cậu mở hộp tiếp theo.

【Súng lục.

Cấp bậc: C

Loại: Đạo cụ tấn công.

Tác dụng: Có mười viên đạn ở đầu, và mỗi khi bạn vào một phó bản mới, nó sẽ được làm mới lại.

Mô tả: Này này này! Khẩu súng lục giấu trong phòng làm việc của Hà Trí Viễn. Hắc hắc hắc trộm bí mật nói với bạn nghe ông ta muốn gϊếŧ một người. Bang bang bang bang! Ăn viên đạn bất khả chiến bại của tôi]

Dường như chỉ có một người mà ông ta muốn gϊếŧ.

Cho dù không xảy ra tai nạn, Hà Ngọc Sâm cũng sec bọ ông ta bí mật gϊếŧ chết, người như Hà Trí Viễn chỉ yêu bản thân mình. Hà Ngọc Sâm lớn quá nhanh, uy hϊếp địa vị, dù sao ông ta vẫn còn con trai, dứt khoát hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng,, gϊếŧ chết Hà Ngọc Sâm.

Nhìn những gì hệ thống nói trước đây, tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ là 92%.

Có lẽ bởi vì không tìm hiểu về chuyện này đi.

Quý An ngồi trên sô pha một lúc, sau khi tốt hơn rất nhiều, mới rảnh rỗi xem phòng phát sóng trực tiếp. Bên trong rất sôi động, làn sóng đang lướt nhanh chóng, một phần là dòng cảm xúc buồn của BE, và một phần là thảo luận về xếp hạng và đạo cụ.

Hai bên không giao thoa, đắm chìm trong thế giới riêng của nhau.

Quý An nói một vài lời với cư dân mạng, sau khi chào hỏi, cậu đóng chương trình phát sóng trực tiếp và bật nền. Thoạt nhìn... đã bị số lượng bên trong làm cho choáng váng, cậu dụi mắt, vươn móng vuốt nhỏ ra rồi đếm lại.

sáu chữ số.

U!

Hai ngày sau khi phát sóng trực tiếp, đã thực hiện sáu con số.

Money ơi!!

Chỉ là không có hợp đồng với đài phát sóng trực tiếp, tiền trong đó không chuyển được, Quý An nghĩ đến bản hợp đồng đã đồng ý lúc trước nên vội vàng bỏ game, gửi tin nhắn đến đài phát sóng trực tiếp.

Người bên kia nhanh chóng trả lời và dường như đã đợi cậu ta. Sau vài lời tâm sự, cả hai hẹn gặp nhau tại quán cà phê Smiley Cat trên phố Fanxin vào ngày hôm sau.

Sau khi giải quyết xong chuyện này, Quý An có thời gian để nhìn em trai mình.

Biểu cảm của Quý Nhiên... khá phức tạp, tôn sùng xen lẫn kỳ quái, vừa kỳ quái lại có chút phấn khích. Mặc dù rất tò mò những chuyện mà BOSS cùng anh trai không thể nói ra, nhưng hắn vẫn mặt mũi không hỏi thẳng.

"Đại ca! Anh thật tuyệt vời, là lần đầu tiên của em! Em được điểm A, còn có hai cái rương!!!"

Quý An tò mò: "Em lấy ra được gì vậy?"

"Một đạo cụ cấp B, một chiếc hộp ma thuật có thể đối phó với những linh hồn đang phẫn uất, và một đạo cụ cấp C... ờ..." Quý Nhiên hít một hơi thật sâu và thì thầm: "Chiếc váy đỏ của Trình Mỹ Vân, sau khi mặc nó. Trong vòng vài phút, chúng sẽ được các hồn ma công nhận là đồng loại của chúng và sẽ không bị tấn công. "

Quý An: "... Pfft!"

"Làm ơn đừng cười."

Quý Nhiên xấu hổ che mặt.

Trang phục màu đỏ của Cheng Meiyun, tuy lá bài này nghe có vẻ buồn cười, nhưng hiệu quả thực sự rất tốt, đặc biệt là trong "Thời đại thứ ba" phổ biến thần quái có thể sử dụng thành thạo và hoàn toàn có thể thoát chết.

"Anh ơi, đạo cụ của anh đâu?"

Qúy An nói về phần giới thiệu và các thuộc tính: " Anh muốn bán khẩu súng lục đó."

"Tại sao? Thuộc tính rất tốt."

“ Anh không biết bắn súng, cho nên không cần.” Quý An nói, “ Để cho anh đánh ma còn được. Nếu thật sự để cho anh gϊếŧ người, anh không làm được. nếu biết họ là NPC, vẫn không thể làm điều đó. Tốt hơn là bán nó nếu nó. "

Một trò chơi quá thật đôi khi khiến bạn khó phân biệt đâu là thật, đâu là giả.

Và súng lục chỉ có thể dùng bằng xương bằng thịt nên...

“Em có muốn dùng không?” Quyd An hỏi ngược lại, “Nếu em muốn thì anh đưa cho em”.

“Không, không.” Quý Nhiên vội xua tay, “Thực ra cũng không làm được, nên đăng bài lên diễn đàn rao bán. Khẩu súng lục này có kèm theo đạn, nhưng số lượng không nhiều, và nó không phải là một mặt hàng đặc biệt. Giá sẽ thấp hơn một chút so với thẻ hạng C thông thường. ”

Ji Quý Nhiên mở diễn đàn, đấu tranh hồi lâu, viết ra giá 6 vạn.

Có thể so sánh với mức lương nửa năm của những người làm công ăn lương bình thường.

Tác giả có chuyện muốn nói: Hà Ngọc y: An An không đi cùng ta, ta đi cùng An An.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play