"Cậu vừa rồi không phải nói muốn xin lỗi tôi sao? Không cần đâu." Trình Dã nói, "Cậu ổn chứ?"

Nói xong, mặc kệ Úc Dương ra làm sao, Trình Dã đã cất bước đi.

Nhìn bóng dáng Trình Dã hờ hững rời đi, Úc Dương cả người không hề dễ chịu.

"Này, anh trai có phải vừa bị đánh không? Cần gì biểu lộ thế chứ." Trần Phi nói ra tiếng lòng của Úc Dương

Tô Nguyên bình tĩnh: "Hai người có xích mích?"

Úc Dương vẻ mặt khó chịu: "Ngày hôm qua thất bại là do đâm vào tên đó."

Ngày hôm qua trước khi về nhà, Úc Dương cũng nói qua chuyện này với ba người họ.

La Địch lập tức nhanh mồm nhanh miệng nói: "Vậy hai người đây là làm sao? Tam sinh tam thế không giải được nghiệt duyên?"

Úc Dương vẻ mặt táo bón nhìn về phía La Địch: "Ngày thường không hay xem phim truyền hình. Ai muốn cùng cái mặt cương thi ấy tam sinh tam thế dây dưa đây?"

La Địch tự giác mà ngậm miệng, vả vào miệng một cái.

Úc Dương ngẩng đầu nhìn nhìn bậc thang, trầm tư một chút nói: "Các cậu đứng ở bên cạnh quan sát, đừng cho ai đi qua. Đặc biệt là cái mặt cương thi kia!"

Tô Nguyên bình tĩnh mà nói: "Hiện tại là 7 giờ 50 phút sáng, người già tập thể dục sớm, giờ cũng về nhà ăn sáng rồi, yên tâm đi, không ai qua chỗ này."

Úc Dương gật gật đầu, xoay người chạy lên cầu thang.

Ba người dịch sang bên, Trần Phi còn nói thầm: "Không biết vừa rồi anh Dương ngã có đau lắm không, cả người đều ngây ngốc rồi."

La Địch gõ vào đầu Trần Phi: "Đồ ngốc. Thấy không rõ hay gì mà còn hỏi?"

Trần Phi tủi thân, ôm đầu không nói gì nữa.

Giây tiếp theo, Úc Dương lại lần nữa từ trên chỗ mười lăm bậc thang lao tới, hai chân uốn lượn, thân thể hướng nghiêng về phía trước, ván trượt vững vàng ở dưới chân, sau đó thuận lợi mà hạ xuống đất, đứng dậy trượt đi.

Tới tận lúc Úc Dương trượt đi rồi, ba người mới có phản ứng cổ vũ.

"Vậy mới nói anh Dương có một không hai, danh hiệu vua trượt ván quảng trường Tinh Nguyệt của anh Dương quả là rất xứng đáng!"

"Anh Dương tuyệt vời nhất! Mới chỉ làm một vài lần đã thành công!"

Trần Phi và La Địch đứng một bên hào hứng.

Úc Dương trên mặt không biểu lộ cảm xúc, nội tâm vậy mà lại điên cuồng, bình tĩnh, bình tĩnh, đại thần lạnh lùng cũng không vì thử thách nhỏ này thành công mà hưng phấn.

Vì thế, Úc Dương bưng vẻ mặt lạnh trở về, giọng điệu bình tĩnh nói: "Được rồi, cái này quá đơn giản, không có gì đáng vui mừng. Các cậu trở về luyện xoay ván, tôi đi luyện tập."

Anh Dương quả nhiên thiên hạ đệ nhất, không ai có thể sánh bằng!

Sau khi thanh âm kia phát ra, Úc Dương ở trong lòng Trần Phi và La Địch cao thêm một bậc. Chỉ có Tô Nguyên bình thường, đơn thuần vì người bạn tốt hoàn thành thử thách mà cậu cũng cảm thấy vui vẻ.

Không bao lâu, Úc Dương nghe được cách đó không xa, dưới tán cây đa truyền tiếng Trần Phi cùng La Địch ăn mừng, biết hai người bọn họ đã luyện tập được kỹ thuật mới, cậu liền trượt về.

Sau khi trượt trở về, Úc Dương như thường lệ uống một ít nước, từ túi lấy ra que kẹo dâu tây nhét vào trong miệng, sau đó móc điện thoại ở cặp sách.

WeChat có thông báo thêm bạn thành công. Úc Dương nghi hoặc mở ra, nhìn đến cái ảnh đại diện đen, khung chat nhắc nhở tin nhắn màu đỏ chưa đọc.

.: 【 Tôi đã thông qua yêu cầu xác minh thêm bạn của bạn, hiện tại chúng ta có thể bắt đầu trò chuyện. 】

Úc Dương gãi gãi tóc, tự hỏi tới nửa ngày mới nhớ tới, cậu tối hôm qua đầu óc giật điện, bị Úc Giai Giai uy hiếp, có thêm một cô gái là người hâm mộ của cậu.

"Hình đại diện và tên như vậy, hóa ra là một cô gái lạnh lùng." Úc Dương thầm nói.

Thêm bạn thành công lúc mười phút trước, nhưng đối phương chỉ là đồng ý, một cái tin nhắn thôi cũng không thấy.

Úc Dương lại sờ sờ cằm, tự hỏi: "Không phải chứ. Úc Giai Giai đã nói đây là fan của mình mà? Sao lại không thèm chủ động chào hỏi?"

"Chẳng lẽ là bởi vì ngại rồi?" Úc Dương thay đổi tư thế, chân vắt chéo tiếp tục tự hỏi, "Ừm, có khả năng. Xem ra mình phải chủ động chào hỏi trước."

Tô Nguyên trong nhóm bốn người thì là người học tốt nhất, cậu ta là mọt sách chính hiệu. Mới học trượt ván mấy ngày, vừa lên ván nhịn không được hay sao đó mà bắt buộc phải sứt sẹo tay chân, luyện mười phút có thể ngã tới tám phút.

Lúc này nhìn Úc Dương ngồi ở trên ghế thở ngắn than dài, thậm chí quên mất chiếc ván yêu thích, Tô Nguyên cầm ván trượt đi qua chỗ Úc Dương rồi ngồi xuống.

"Cậu sao không đi trượt?" Tô Nguyên thở dốc ngồi xuống bên cạnh, lấy ra ly nước của mình nhẹ nhàng uống.

Chờ Tô Nguyên buông ly nước xuống, Úc Dương sợ tới mức người từ ghế dài hơi nhảy dựng lên.

"Dọa người! Cậu sao lại ngã rồi, biến mặt thành như này? " Úc Dương mở to mắt hoảng sợ hỏi.

Tô Nguyên nghi hoặc mà giơ tay sờ sờ khuôn mặt: "Rất nghiêm trọng sao? Tê -- hơi đau chút."

Úc Dương nhìn Tô Nguyên trầy da trên mũi, mặt đầy vết bầm tím, một lời khó nói hết.

"Tôi đã dạy cậu khi ngã thì để lưng chạm đất rồi mà?" Úc Dương nói rồi kiểm tra vết thương trên chân tay Tô Nguyên, "Cậu vì cái gì phải dùng mặt đi chấm đất?"

Nhìn lại những vết thương trên mặt ấy, Úc Dương nhịn không được run lên. Cho nên nói, năm đó học ván trượt, vì bảo vệ tốt cái mặt tâm điểm vũ trụ này, cậu đã nhanh chóng học cách ngã làm sao để mình lành lặn.

"Về nhà bôi thuốc vào là được." Tô Nguyên không thèm để ý mà xua xua tay, "Cậu vừa rồi thở dài cái gì?"

Úc Dương lấy điện thoại của mình ra, nói: "Ngày hôm qua Giai Giai có cho tôi WeChat của một nữ sinh, nói là fan rất thích tôi, nói tôi thêm cô ấy."

Tô Nguyên vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Hửm? sau đó thì sao?"

Úc Dương tạm dừng một chút nói, "Tôi thêm, cô ấy vừa rồi đồng ý kết bạn."

Tô Nguyên: "Vậy thì có cái gì mà thở dài?"

Úc Dương: "......Bởi vì cổ không có chủ động chào hỏi, mà tôi không biết nên chủ động như nào!"

Để sự im lặng qua đi, Úc Dương nhìn ánh mắt Tô Nguyên nghiêm túc dò xét, chán nản mà nói: "Được rồi, kỳ thật là Giai Giai làm mai mối cho tôi, giới thiệu đối tượng. Tôi không có rõ, vì cái gì cổ thích tôi mà lại không chủ động nói chuyện với tôi?"

Trần Phi trượt ván phanh gấp ở trước mặt hai người, bỏ ván trượt chạy lại đây: "Đối tượng cái gì? Ai thích ai?"

Úc Dương muốn chết tâm rồi, quá tốt rồi, chuyện còn chưa nói ra đã bị mọi người biết.

Tô Nguyên đơn giản khái quát giải thích nói: "Úc Dương thêm WeChat một nữ sinh, tưởng phát triển tiến thêm một bước, nhưng không biết nên chủ động như nào."

La Địch thấy ba người mở họp, cũng chạy tới ngồi xổm xuống.

"Anh Dương muốn tiếp cận con gái sao?"

"Gì chứ, cái gì mà tiếp cận, Úc Dương đây là nam thần đó!"

Úc Dương nhất thời đau lòng, cậu căn bản không tưởng tượng nhiều vậy, vừa rồi cũng chỉ đơn thuần là fan không đủ nhiệt tình mới khiến cậu như thế.

Tóm lại là phân đoạn nào làm sai? Sự tình rốt cuộc diễn biến thế nào thành cậu muốn yêu đương, rối rắm thế nào biến thành bắt đầu tán tỉnh đối phương?

Cuối cùng, với trí thông minh của bốn người, Úc Dương gửi tới "." hai biểu tượng cảm xúc.

Skateboard bro: 【 Hi~ ( mèo vẫy tay jpg.) 】

Skateboard bro:【 ( vịt nhỏ chuyển động jpg. ) 】

080722

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play