Khuất Ngôn Chấn bới chăn ủ ấp vòng quanh tấm lưng mịn mới run lên vì lạnh của vật nhỏ, mồ hôi rịn ra đến ẩm ướt, còn nghe khe khẽ hơi thở cô hổn hển dưới vành tai hắn. Tuệ San theo phản ứng mà cọ xát cơ thể mình lại vòm ngực nam nhân, đêm rồi rạng sáng là thời điểm nhiệt độ xuống tận âm, khó tránh cái rét như dao cắt luôn thường trực khiến Tuệ San như muốn giành lấy hơi ấm từ Khuất Ngôn Chấn đang tỏa ra. Cả hai cứ ngồi im nghỉ ngơi tới một lúc như vậy rồi nữ nhân cũng thiu thiu vào giấc, hơi thở cô ổn định hơn, nét mặt ngoan ngoãn tận hưởng giấc nồng khiến Ngôn Chấn dù nuối tiếc cũng chấp nhận buông tha cho tiểu thỏ
Như thường lệ, hai người, chủ yếu là Khuất Ngôn Chấn sau mỗi đợt luận động sẽ vào phòng tắm mà rửa ray qua cho mình và cả Tuệ San, cốt là ép xẹp cái bụng phình lên của nữ nhân vì đống d*ch. Khuất Ngôn Chấn lần này cũng định vậy nhưng hắn lại đăm chiêu suy nghĩ, tay rờ lên mặt bụng mịn của vật nhỏ rồi suy tính gì đó, hắn cần một thứ chắc chắn để cô toàn tâm toàn ý bên mình, lúc nãy đã mất công đưa rất nhiều vào sâu tận cùng thì bây giờ không thể đem lấy ra, nữa chi là Tuệ San còn ngủ say rồi, cô sẽ không biết ý đồ hắn muốn. Sau cùng cả hai yên bình chìm vào giấc ngủ
Sáng hôm sau
Tiếng nói chuyện bên ngoài nhanh chóng đánh thức Tuệ San, cô nằm cuộn kín người trên giường, cơ thể vẫn trần trụi nhưng có lớp chăn bông bên ngoài. Nữ nhân mau lấy lại tỉnh táo rồi hạ một chân xuống giường, cái lạnh, chân run, thủy d*ch vẫn chảy rỉ dọc xuống đùi non, đốt xương sườn như gãy ra... tất cả khiến cô ngã thụp xuống mặt sàn rồi kêu lớn một tiếng oai oái. Người bước vào phòng khi ấy chỉ có thể là Khuất Ngôn Chấn, hắn giả vờ nói vọng ra bên ngoài:
- Tuệ San chắc làm nũng gọi cháu ấy mà... bà để cháu xem cô ấy cần gì nhé?
Sau khi cánh cửa phòng đóng lại, Ngôn Chấn khoanh tay rồi lại ngồi xổm trước mặt Tuệ San, ánh mắt đăm đăm, mở miệng ghẹo:
- San nhi, em giống bà già trong phần phim “Tale of Tales” khi ngủ qua đêm với ông vua nọ liền bị ông ta nhẫn tâm vứt xuống bìa rừng... Và bùm, bà già này được cô tiên nào đó thương cảm mà biến thành một cô gái trẻ, ông vua kia sau này lại mê đắm chính người phụ nữ già nua mình từng vứt bỏ chỉ qua vẻ ngoài đỗi gợi cảm của cô gái đang khỏa thân, lấp ló cơ thể trong chiếc chăn lớn
Tuệ San đã từng xem bộ phim này, chỉ có thể nói là nó đi ngược lại những câu chuyện cổ tích trẻ con hay nghe. Dù gì đây không phải là vấn đề chính, Tuệ San đúng như lời hắn nói, gợi cảm, khỏa thân, lấp ló cơ thể... cô biết ý tên biến thái này hướng đến qua đôi mắt nhục d*c của mình. Ngón tay Khuất Ngôn Chấn rờ lên đôi môi chuẩn bị đưa lời tục tĩu ra từ nữ nhân song cô bất ngờ cắn phập lấy ngón tay hắn, hàm răng mạnh như tức tối trút giận hết qua cách trẻ con này. Khuất Ngôn Chấn khẽ nhăn mày, vừa cau có vừa thích thú với sự chống đối của nữ nhân, khi cô chịu thả ra là lúc hai ngón tay hắn đã bầm tím và ứa máu nơi vết răng. Nam nhân không nói không rằng, lập tức bế thốc cô lên mà vạch lớp chăn Tuệ San đang chụm lại che chắn mình, hắn căng mạnh tay cô trên đỉnh đầu, mặc cho trời lạnh khiến cơ thể cô co rúm lại rồi gằn:
- Em muốn thử thách tôi đúng không? Em có tin tôi “làm” em đến tê liệt ngay không? Ha, nói cho em biết, tên Dmitry ấy sáng nay đã hẹn với bà ngoại em rằng sẽ tới đây, tôi cũng muốn gặp hắn trực tiếp, nói chuyện ba mặt một lời với hắn và... haha, hắn có giết tôi để cứu em không nhỉ? Khi mà em đang rên rỉ dưới thân “ngài Khuất” này?
Tuệ San nhăn mày, nghiêng đi không đáp lại loại ghen tuông và sự đa nghi của tên biến thái này, nhưng thứ cô thấy chưa thể thích nghi nổi là biểu cảm Ngôn Chấn thay đổi liên tục khi mà ngay sau đó hắn lại nhẹ nhàng, thả tay cô ra mà đỡ dậy trong lòng, thủ thỉ:
- À, xin lỗi đã làm đau em... tôi không thể làm tổn thương đến mẹ của con mình được, người vợ tôi dốc lòng chiều chuộng... tôi không thể. San nhi, hãy sinh thật nhiều con cho Khuất gia... ở Thành Đô tôi sẽ xây một căn nhà lớn, đủ mọi phòng cho mọi đứa trẻ
- Tôi không lấy d*ch ra, tôi để t*nh hoa của mình vào sâu tận trong em... Như vậy là 9 tháng sau em nghĩ là tiểu hoàng tử hay tiểu công chúa đây?
Nữ nhân bất giác hốt hoảng, cô bây giờ mới quơ quạng tay xuống eo bụng, đã có xẹp bớt nhưng thực sự đã ấn nhẹ vẫn thấy bụng cứng ngắc, tên biến thái này là muốn cô mang thai trước rồi không còn đường lui mà rời bỏ hắn lần nào nữa ư? Tuệ San bối rối một hồi rồi cũng dần xuôi, nhỏ nhẹ đáp:
- Anh không cần dùng đến cách bỉ ổi như vậy... em sẽ không có ý định rời bỏ anh lần nào nữa. Nếu anh còn muốn em tha thứ và thoải mái ở bên cạnh anh sau này thì hãy bỏ cách nói chuyện như ban nãy đi, đừng lấy sự khiêu khích ra để chọc giận đối phương
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT